Thứ Tư, 28 tháng 11, 2012

THẮM MÃI ƠN ĐỜI















tôi kiếp chim khát khao bờ bến lạ
nên bay hoài bay mãi cõi nhân gian
một chiều nào nhìn cây rừng thay lá
thấy phận người quay trên những dấu than !

khi mê mải trên dặm ngàn xuôi ngược
vẫn còn thơ như bóng mát trưa hè
chân đi tới mở lòng chào phía trước
nhớ thưở nào em hát để tôi nghe

thương con nước âm thầm qua ghềnh thác
tôi một đời dong ruỗi cõi nhân sinh
đêm tĩnh thức nằm nghe con suối hát
ngày tháng đi còn lại xiết bao tình

nên thơ tôi mãi xanh màu dâu bể
yêu tha nhân nên thắm đẫm môi cười
khi bước thấp bước cao cùng nhân thế
nghe dạt dào nhịp sống thưở đôi mươi

và như thế đời sao vui qúa thể
nghe xôn xao những mạch sống dâng tràn
khi cúi xuống đưa bàn tay chia xẽ
trái tim này nhịp đập rất hân hoan.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

Không có nhận xét nào: