Thứ Bảy, 31 tháng 12, 2011

THƠ NGÀY CUỐI NĂM 2



Xé tờ lịch mới hay năm sắp hết
Và ngậm ngùi nhìn năm mới dần qua
Mùa đông về rồi ngập ngừng đón Tết
Một chút gì xao xuyến ở trong ta

Vẫn còn đó ngổn ngang đời viễn xứ
Tôi bao phen như lạc mất lòng mình
Thương em vẫn thân cò trên bến vắng
Tôi một đời tất bật cõi nhân sinh

Đời sống vẫn âm thầm qua đi mãi
Mà lòng người còn trăm nỗi đa đoan
Nên cúi xuống bao lần nghe chóng mặt
Đến bao giờ chào năm mới hân hoan

Vẫn còn đó bao đêm dài trăn trở
Thương quê tôi thân nước nhỏ vô vàn
Mang nỗi đau thân chim ngàn bị ná
Để u hoài nhìn quê mẹ lầm than

Ngày cuối năm làm thơ chào năm cũ
Tôi một mình nhìn lại một năm qua
Vẫn thương quá có một thời tuổi nhỏ
Nên ngại ngùng nhìn tóc đẫm sương pha.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

THƠ TÌNH THÁNG CHẠP

















Tôi ngắt tặng em nụ hồng tháng chạp
Trời vào đông nên sắc chẳng được tươi
Em cầm lấy hai tay nâng trước ngực
Tạ lòng nhau đời sống bỗng dưng vui


Em bỗng thấy một chút gì đổi khác
Hai tay run không níu kịp dòng đời
Anh tặng em nụ hồng ngày tháng chạp
Xin một lần hò hẹn cuộc rong chơi


Tóc em đó có sợi dài sợi ngắn
Như tay em có ngón ngắn ngón dài
Tôi gặp em giữa hai vầng nhật nguyệt
Biết có còn chung lối một ngày mai


Nên quen em giữa đường trần gặp gỡ
Chút lòng xưa chợt sống lại không ngờ
Tôi còn đó những trang đời lở dở
Đã quen rồi ngày dâu bể phất phơ


Tôi viết cho em lời tình tháng chạp
Khi ngoài kia ngày đã cuối hiên rồi
Xin giữ lửa cho đời còn tiếng hát
Ta còn nhau dù ngày tháng vẫn trôi.


NGUYỄN VĂN ĐIỀU.