Thứ Bảy, 29 tháng 9, 2012

CÀ PHÊ VỚI BẠN
















thứ bảy cuối tuần đi xuống phố
gặp bạn mời nhau cốc cà phê
tán gẫu đôi điều thiên hạ sự
lai rai chuyện phiếm đến quên về


cô gái chạy bàn xinh như mộng
áo quần thiếu vải thấy mà phê
mắt nhìn lúng liếng như khiêu khích
bao chàng nam tử dậy đam mê

ta đã qua đi tuổi xuân hồng
mà sao như vuớng chút tình không
người bạn nói về tin thời sự
ta nghe như lạc cõi  phiêu bồng

buổi sáng cuối tuần đi vào quán
thấy mình phiêu hốt giữa mênh mông
cà phê tán dốc vui như pháo
người dẫn lòng ta qua mấy sông

cám ơn những bông hoa cuộc sống
cho đời ta một thưở tiêu pha
thứ bảy cuối tuần ta có bạn
nhớ thời trai trẻ buổi can qua.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

Chủ Nhật, 23 tháng 9, 2012

THƠ VIẾT CHO NGƯỜI
































như con nước trôi đều theo dòng chảy
tôi bao năm vẫn nương náu quê người
lúc cúi xuống bàng hoàng khi nhìn lại
mới hay mình đã vuợt tuổi sáu mươi

vẫn còn đó ngổn ngang bao khát vọng
có một thời tuổi trẻ đã qua mau
đã bao lần nghe lòng mình dậy sóng
khi bâng khuâng nhìn nước vỗ chân cầu

tuổi thanh xuân một thời nuôi chí cả
mong quê hương sẽ ngẩng mặt với người
khi thân chim đã bao lần bị ná
mới hay rằng mất trắng tuổi đôi mươi

đời vẫn thế lạnh lùng qua trước cửa
lòng thế nhân như nắng sớm mưa chiều
bao tráng sĩ ngày bảy lăm ngả ngựa
sống âm thầm trong bóng tối đìu hiu

còn lại đó chút lòng thơ ngày ấy
viết lên đây như thâm tạ ơn đời
yêu biết mấy có một thời non dại
mà lòng trần dâu bể vẫn chưa nguôi.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU