Có một ngày Tháng Tư
Nỗi buồn không nói hết
Đời lưu vong mỏi mệt
Giữa quê người ai hay
Bốn ba năm rồi đó
Quê hương vẫn đọa đày
Những oan khiên chồng chất
Khi vận nước đổi thay
Em làm sao hiểu được
Kể từ ngày mất quê
Ta đau đời lưu lạc
Khi đã hết lối về
Tóc mỗi ngày mỗi bạc
Ngày tháng qua âm thầm
Ta nhìn ta như khác
Biết còn ai tri âm
Tôi viết bài thơ muộn
Về một ngày Tháng Tư
Giưa lạnh lùng gió cuốn
Một chút gì tâm tư.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Thứ Hai, 30 tháng 4, 2018
LẠY VẠN PHẬT
Đốt hương trì Vạn Phật
Từ một ngày Tháng Tư
Ngoài kia mưa lất phất
Xin lòng một chữ như
Mười bốn năm rồi đó
Từ hai ngàn lẻ năm
Ta thắp đèn lạy Phật
Mong an tịnh thân tâm
Xin trần gian bớt khổ
Hãy sống mà yêu nhau
Mạng người trong hơi thở
Gắng giữ tâm ban đầu
Xin cây còn xanh lá
Cho lòng người bay cao
Giữa dòng xe vội vã
Vẫn còn thắm câu chào
Ta trì kinh Vạn Phật
Cứ mỗi năm một lần
Dẫu cho đời tất bật
Vẫn an tịnh đường trần.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Từ một ngày Tháng Tư
Ngoài kia mưa lất phất
Xin lòng một chữ như
Mười bốn năm rồi đó
Từ hai ngàn lẻ năm
Ta thắp đèn lạy Phật
Mong an tịnh thân tâm
Xin trần gian bớt khổ
Hãy sống mà yêu nhau
Mạng người trong hơi thở
Gắng giữ tâm ban đầu
Xin cây còn xanh lá
Cho lòng người bay cao
Giữa dòng xe vội vã
Vẫn còn thắm câu chào
Ta trì kinh Vạn Phật
Cứ mỗi năm một lần
Dẫu cho đời tất bật
Vẫn an tịnh đường trần.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)