lang thang từ độ luân hồi
một tôi bóng nhỏ giữa trời quê ai
đi về trên những tàn phai
thư l ơng em áo mỏng dặm dài nhân sinh
còn ai ngồi lại với mình
quê xưa một thuở đã thành cố hương
ta vui gió bụi bên đường
lời yêu dấu cũ còn vương bên lòng
chập chờn đi giữa sắc không
một trời tang hải bềnh bồng tháng năm.
nguyễn văn điều
Thứ Tư, 31 tháng 1, 2018
NÊN CỨ PHẤT PHƠ GIỮA BỤI HỒNG
Ra phố duỗi rong ta tìm bạn
Quê người đa chủng biết ai hay
Một thuở đường trần vui chân bước
Qua mấy tàn phai mây vẫn bay
Ta vẫn lòng vòng chuyện quẩn quanh
Đèn khuya không sáng rõ đời mình
Người đi qua mấy trời sương khói
Ta một mình trôi giữa tử sinh
Còn biết cùng ai cạn chữ đồng
Một trời huyễn mộng giữa mênh mông
Bàn tay năm ngón phân vân quá
Nên cứ phất phơ giữa bụi hồng
Thôi quay về sống như cỏ cây
Một ta sấp ngữa dưới chân ngày
Ô hô, bạn quý người đâu tá ?
Ta mãi phiêu bồng ai có hay !
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Quê người đa chủng biết ai hay
Một thuở đường trần vui chân bước
Qua mấy tàn phai mây vẫn bay
Ta vẫn lòng vòng chuyện quẩn quanh
Đèn khuya không sáng rõ đời mình
Người đi qua mấy trời sương khói
Ta một mình trôi giữa tử sinh
Còn biết cùng ai cạn chữ đồng
Một trời huyễn mộng giữa mênh mông
Bàn tay năm ngón phân vân quá
Nên cứ phất phơ giữa bụi hồng
Thôi quay về sống như cỏ cây
Một ta sấp ngữa dưới chân ngày
Ô hô, bạn quý người đâu tá ?
Ta mãi phiêu bồng ai có hay !
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Thứ Hai, 29 tháng 1, 2018
LỜI TÌNH THÁNG GIÊNG
Em yêu dấu trời sắp Xuân rồi đó
Có nghe không một chút xuyến xao lòng
Bao nhiêu năm quê người ta dong ruỗi
Những ân tình một thuở dễ gì xong
Vẫn còn đó chập chùng bao kỷ niệm
Thuở đôi mươi em đến ngát hương đời
Thương quá đỗi nụ tình ngày thơ dại
Cầm tay nhau e ấp chuyện lứa đôi
Ai đâu biết giữa muôn trùng dâu biển
Có một ngày tỵ nạn sống lưu vong
Vẫn tha thiết chút tình xưa lưu luyến
Tay trong tay ta giữ trọn chữ đồng
Vẫn thương quá có một thời để nhớ
Có một thời xanh ngát mộng yêu thương
Dẫu cuộc sống có qua nhiều sóng gió
Vẫn còn nhau mà chung cả chiếu giường
Rồi hôm nay quê người Xuân lại đến
Nghe bâng khuâng một chút nhớ qua lòng
Qua siêu thị xôn xao người mua sắm
Nụ hồng nào vẫn nở giữa mênh mông.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Có nghe không một chút xuyến xao lòng
Bao nhiêu năm quê người ta dong ruỗi
Những ân tình một thuở dễ gì xong
Vẫn còn đó chập chùng bao kỷ niệm
Thuở đôi mươi em đến ngát hương đời
Thương quá đỗi nụ tình ngày thơ dại
Cầm tay nhau e ấp chuyện lứa đôi
Ai đâu biết giữa muôn trùng dâu biển
Có một ngày tỵ nạn sống lưu vong
Vẫn tha thiết chút tình xưa lưu luyến
Tay trong tay ta giữ trọn chữ đồng
Vẫn thương quá có một thời để nhớ
Có một thời xanh ngát mộng yêu thương
Dẫu cuộc sống có qua nhiều sóng gió
Vẫn còn nhau mà chung cả chiếu giường
Rồi hôm nay quê người Xuân lại đến
Nghe bâng khuâng một chút nhớ qua lòng
Qua siêu thị xôn xao người mua sắm
Nụ hồng nào vẫn nở giữa mênh mông.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
NÀY EM MÙA XUÂN VỀ
Này em mùa Xuân về
Ta mừng thêm một tuổi
Ngoài kia trời mưa bụi
Có nghe lòng bâng khuâng
Bàn tay nào phân vân
Giữa muôn trùng lối rẽ
Em một chiều bước khẽ
Đưa ta vào đời nhau
Một lần là xưa sau
Cho tình yêu chắp cánh
Nụ hôn nào thần thánh
Cho mình nên vợ chồng
Bây giờ trời còn đông
Nhà bên đào cho nụ
Nhớ những mùa Xuân cũ
Trên quê nhà năm xưa
Bên ngoài trời thôi mưa
Ngẩn ngơ tờ lịch mới
Ta mơ về năm mới
Mọi người đều an vui.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Ta mừng thêm một tuổi
Ngoài kia trời mưa bụi
Có nghe lòng bâng khuâng
Bàn tay nào phân vân
Giữa muôn trùng lối rẽ
Em một chiều bước khẽ
Đưa ta vào đời nhau
Một lần là xưa sau
Cho tình yêu chắp cánh
Nụ hôn nào thần thánh
Cho mình nên vợ chồng
Bây giờ trời còn đông
Nhà bên đào cho nụ
Nhớ những mùa Xuân cũ
Trên quê nhà năm xưa
Bên ngoài trời thôi mưa
Ngẩn ngơ tờ lịch mới
Ta mơ về năm mới
Mọi người đều an vui.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)