Chủ Nhật, 30 tháng 11, 2014

NHỚ NGƯỜI XA

Rồi mùa Xuân cũng qua đi
Em xa bỏ lại xuân thì ngày nao
Tôi về tìm lại trăng sao
Vàng hoe tóc gió lao xao qua lòng
Một người đi một người trông
Tào khê nước chảy còn mong chi về
Vườn xưa còn bóng trăng thề
Nhìn con én lượn ven đê quê nhà
Còn ai ngồi lại cùng ta
Lối xưa còn đó người xa muôn trùng
Thôi còn chi để mà mong
Một ta ngồi giữa mênh mông cõi đời.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU