Thứ Năm, 30 tháng 11, 2017

MỘT THUỞ XƯA SAU

Hoa đèn đã giăng đầy trên khắp phố
Người người vui mừng đón Chúa Giáng Sinh
Tôi bỗng thấy một chút gì xao xuyến
Ngày đi nhanh không nhìn rõ lòng mình

Thương em vẫn xong con rồi đến cháu
Cứ một đời tất bật giữa quê ai
Ngày tháng cứ lạnh lùng qua trước cửa
Mùa thu về nghe gió lạnh qua vai

Tôi vẫn thế áo cơm đời tỵ nạn
Vẫn lăn quay theo dòng xoáy như người
Mới mừng Xuân bây giờ Noel tới
Tôi trôi đều trong lối nhỏ ngược xuôi

Và còn đó ngổn ngang bao nhiêu chuyện
Giữa đường trần cuộc sống vẫn chưa yên
Như con nước âm thầm đi về biển
Tôi một đời qua lại giữa nhân duyên

Nên cứ giữa quê người an nhiên bước
Giữ cho lòng thắm mãi chuyện xưa sau
Cầm tay em ta đi về phía trước
Giữa quê người ta vẫn mãi còn nhau.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

Thứ Năm, 16 tháng 11, 2017

THƠ TÔI BÂY GIỜ 2

Mãi tất bật theo ngày cơm áo khó
Tôi đôi khi không nhìn rõ lòng mình
Năm sắp hết Lễ Tạ Ơn về đó
Tôi một đời đuối mộng giữa vô minh

Em đâu biết lòng ta còn gió bão
Bao nhiêu năm nương náu ở quê người
Bởi đời sống đâu chỉ là cơm áo
Một chút gì thao thức dạ chưa vui

Mỗi sáng sớm nghe chuông đồng hồ đổ
Tôi thản nhiên chân bước vội ra đường
Nhịp sống đã quen thân từng hơi thở
Mới ngày nào giờ tóc ngả màu sương

Em thì vẫn mong đường trần thư thả
Không bận tâm chuyện cơm áo gạo tiền
Tôi vẫn thế một đời còn bươn chải
Nghĩ cho cùng mọi sự cũng tùy duyên

Bởi mùa lễ bao mặt hàng giảm giá
Người đông vui đi siêu thị tưng bừng
Tôi cùng em theo dòng người hối hả
Giữa phố người lòng bỗng thấy bâng khuâng.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

NHÌN LẠI

Bao năm sống đời viễn xứ
Một tôi mê mải quê người
Tháng ngày đi sao lẹ quá
Âm thầm một góc buồn vui

Em xưa một thời xuân sắc
Theo tôi cuối đất cùng trời
Bây giờ sương pha mái tóc
Vẫn còn vất vả ai ơi

Thương em một đời gian khó
Áo cơm chưa ấm môi cười
Bạn cũ một thời lưu lạc
Đêm nằm thao thức chưa nguôi

Thỉnh thoảng ngồi bàn lướt net
Tìm xem tin tức quê nhà
Ôi những phận đời lá cỏ
Nỗi buồn phảng phất quanh ta

Có lúc một mình nhìn lại
Thương đời chưa ấm vòng tay
Ta trôi theo dòng sinh tử
Một ta sấp ngửa theo ngày.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

Thứ Tư, 15 tháng 11, 2017

CÔNG PHU KHUYA 2

Buổi sáng ta vào Chùa Bảo Phước
Tìm cho mình một chỗ ngồi riêng
Gác lại những gì chờ phía trước
Ta một mình một góc bình yên

Tập đếm vào ra từng hơi thở
Lưng thẳng tâm không bợn chút đời
Ngồi đó an nhiên thân bất động
Ta gặp ta một thuở rong chơi

Cứ thế mỗi ngày từ sáng sớm
Ta với Chùa lòng rất thảnh thơi
Thở ra hít vào ta đếm tiếp
Ta nhìn ta mấy độ luân hồi.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

BÀI CHO NGÀY RA TÙ

Ngày trở về không nhà không bằng hữu
Về bên sông ta giặt áo phong trần
Gọi một lần tên người ngày dâu bể
Nghe ngọt ngào thấm thía nỗi phù vân

Ở đây có mấy năm " tù quản chế"
Có công an " thăm hỏi" tháng dăm lần
Có nợ nần tháng ngày đùn như mối
Có bạn bè lánh mặt để an thân

Khi vác cuốc ra đồng theo hợp tác
Nghe lòng đau thân cá chậu chim lồng
Đời thay đổi nên lòng người cũng đổi
Ta bây giờ có sống cũng bằng không

Em yêu ta cũng bẽ bàng duyên phận
Nên sang sông tìm chỗ đứng với người
Ta cũng biết chuyện tình người lỡ vận
Nên an lòng nhìn dậu đổ bìm trôi

Còn lại đó chút lòng xưa lụa trắng
Ta ru ta như phủ dụ đời mình
Người tát nước theo mưa thì cũng thế
Ta bập bềnh theo dòng chảy nhân sinh.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU
1983


Thứ Ba, 14 tháng 11, 2017

CHÀO THU

Mùa thu đã về rồi đó em
Có nghe một chút lạnh môi mềm
Tôi thấy bâng khuâng trời xám lại
Con phố buồn đang trông nắng lên

Bao năm rồi ta sống quê ai
Dìu nhau qua biển rộng sông dài
Ngày tháng nơi đây sao mà ngắn
Mây trên đầu tóc trắng trên vai

Em bao lần nhắc chuyên quê xưa
Nhớ thương thương nhớ mấy cho vừa
Một thuở quê người xa biền biệt
Chạnh lòng trong những lúc đêm mưa

Tôi viết bài thơ chào thu sang
Tiếng chân ai trên lá khô vàng
Đời sống vẫn quay vòng trước mặt
Mà lòng trần bao chuyện đa mang.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU


KHI NGỒI LẠI MỚI HAY ĐỜI MỎI MỆT

Khi siêu thị đã chào hàng giảm giá
Người xôn xao mùa lễ hội đến gần
Trên đường phố hàng cây đang rụng lá
Tôi nghe lòng như sống lại tình thân

Mới ngày nào đón Xuân giờ sắp Tết
Một năm đi sao mà lẹ không ngờ
Khi ngồi lại mới hay đời mỏi mệt
Chút lòng xưa còn biết gởi vào thơ

Nhớ quê cha hơn nửa vòng trái đất
Buổi ra đi hò hẹn sẽ quay về
Vậy mà vẫn sau bao năm tất bật
Vẫn chưa hề tắm lại bến sông quê

Nên còn đó ngổn ngang bao nhiêu chuyện
Mà tháng ngày vẫn thế cứ trôi nhanh
Bao nhiêu năm giữa muôn trùng dâu biển
Còn lại gì khi tóc đã thôi xanh

Là thế đó tuổi đời thương mến hỡi
Tôi nhìn tôi giữa phố chợ quê người
Đời sống vẫn lạnh lùng qua đi vội
Giữa lùng bùng còn bao chuyện chưa vui...

NGUYỄN VĂN ĐIỀU