Mãi tất bật theo ngày cơm áo khó
Tôi đôi khi không nhìn rõ lòng mình
Năm sắp hết Lễ Tạ Ơn về đó
Tôi một đời đuối mộng giữa vô minh
Em đâu biết lòng ta còn gió bão
Bao nhiêu năm nương náu ở quê người
Bởi đời sống đâu chỉ là cơm áo
Một chút gì thao thức dạ chưa vui
Mỗi sáng sớm nghe chuông đồng hồ đổ
Tôi thản nhiên chân bước vội ra đường
Nhịp sống đã quen thân từng hơi thở
Mới ngày nào giờ tóc ngả màu sương
Em thì vẫn mong đường trần thư thả
Không bận tâm chuyện cơm áo gạo tiền
Tôi vẫn thế một đời còn bươn chải
Nghĩ cho cùng mọi sự cũng tùy duyên
Bởi mùa lễ bao mặt hàng giảm giá
Người đông vui đi siêu thị tưng bừng
Tôi cùng em theo dòng người hối hả
Giữa phố người lòng bỗng thấy bâng khuâng.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét