Giữa bề bộn của ngổn ngang cuộc sống
Cám ơn đời một năm nữa đi qua
Chân bước đi giữa bời bời gió lộng
Vẫn yêu người và yêu rất thiết tha
Em yêu dấu mình sắp thêm một tuổi
Một tuổi vàng thần thánh để yêu thương
Dẫu có lúc hồn phất phơ rêu bụi
Vẫn thản nhiên ta bước tiếp trên đường
Em có thấy giữa trùng trùng duyên khởi
Ta còn nhau ấm lạnh giữa cuộc đời
Cây cho lộc người cho niềm tin mới
Ta cùng nhau bày tiếp các cuộc chơi
Sẽ gọi phone thăm bạn bè ngày nhỏ
Dặn người thân đi viếng mộ ông bà
Con suối nhỏ tuổi thơ ta ngày đó
Vẫn còn nguyên tình cảm rất bao la
Em yêu dấu ta mừng thêm một tuổi
Ta mừng ta còn đó những niềm vui
Nắm tay nhau cùng đi về phía trước
Cho đời ta vẫn thắm mãi môi cười.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Thứ Bảy, 31 tháng 12, 2016
Thứ Sáu, 30 tháng 12, 2016
MẤY TÀ HUY BAY
Rồi một năm cũng qua đi
Một ta ngồi lại biết gì ngày mai
Bể dâu bao chuyện bi hài
Bàn tay năm ngón nghe dài nỗi đau
Ngày vui nào đã qua mau
Tóc xanh nay đã thay màu gió sương
Ta như con nước xa nguồn
Bước chân lữ thứ tơ vương quê nhà
Còn ai ngồi lại cùng ta
Nhìn qua khe cửa mấy tà huy bay.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Một ta ngồi lại biết gì ngày mai
Bể dâu bao chuyện bi hài
Bàn tay năm ngón nghe dài nỗi đau
Ngày vui nào đã qua mau
Tóc xanh nay đã thay màu gió sương
Ta như con nước xa nguồn
Bước chân lữ thứ tơ vương quê nhà
Còn ai ngồi lại cùng ta
Nhìn qua khe cửa mấy tà huy bay.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
SAN JOSE CHIỀU CUỐI NĂM
San Jose chiều cuối năm
Còn ai giữa đường trần
Một ta ngồi góc nhỏ
Một chút gì bâng khuâng
Trên dặm ngàn sương pha
Ta như kẻ không nhà
Qua bao nhiêu bờ bãi
Nhớ về một nơi xa
Thương một thời tuổi trẻ
Mắt xanh nhìn tương lai
Rồi qua bao dâu bể
Còn lại tiếng thở dài
Thương em ngày lận đận
Khi quê hương đổi đời
Thương mình người lỡ vận
Lòng buồn như mưa rơi
San Jose ngày cuối năm
Đi theo bao thăng trầm
Buồn vui cùng năm mới
Một chút gì phân vân...
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Còn ai giữa đường trần
Một ta ngồi góc nhỏ
Một chút gì bâng khuâng
Trên dặm ngàn sương pha
Ta như kẻ không nhà
Qua bao nhiêu bờ bãi
Nhớ về một nơi xa
Thương một thời tuổi trẻ
Mắt xanh nhìn tương lai
Rồi qua bao dâu bể
Còn lại tiếng thở dài
Thương em ngày lận đận
Khi quê hương đổi đời
Thương mình người lỡ vận
Lòng buồn như mưa rơi
San Jose ngày cuối năm
Đi theo bao thăng trầm
Buồn vui cùng năm mới
Một chút gì phân vân...
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Thứ Năm, 15 tháng 12, 2016
ĐI CHÙA BẢO PHƯỚC
Mỗi sáng ta vào Chùa Bảo Phước
Tìm cho mình một chút bình an
Quên đi những bộn bề phía trước
Thân và tâm đều nhẹ thênh thang
Bỏ đi những buồn phiền thế sự
Ta gặp ta một cõi đi về
Ngồi yên lật từng trang vô tự
Thấy hình như qua khỏi bờ mê
Lời tụng kinh hòa theo tiếng mõ
Những chuyện đời thôi gác một bên
Mong có lúc ngồi thuyền bát nhã
Nhìn bướm vờn hoa trong nắng lên.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Tìm cho mình một chút bình an
Quên đi những bộn bề phía trước
Thân và tâm đều nhẹ thênh thang
Bỏ đi những buồn phiền thế sự
Ta gặp ta một cõi đi về
Ngồi yên lật từng trang vô tự
Thấy hình như qua khỏi bờ mê
Lời tụng kinh hòa theo tiếng mõ
Những chuyện đời thôi gác một bên
Mong có lúc ngồi thuyền bát nhã
Nhìn bướm vờn hoa trong nắng lên.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Thứ Bảy, 10 tháng 12, 2016
LẠI ĐÓN XUÂN VỀ
Khi đêm về hoa đèn giăng khắp lối
Mọi người vui mừng đón Chúa Giáng Sinh
Các siêu thị xôn xao hàng giảm giá
Một năm dài vất vả cũng qua nhanh
Tôi vẫn thế phiêu bồng trên phố lạ
Ngày đi qua như con nước theo dòng
Bước chân quen nắng mưa ngày viễn xứ
Cứ chập chờn đi giữa sắc và không
Còn lại đó chút lòng xưa lụa trắng
Cũng rong rêu theo gió bụi cuộc đời
Thương em vẫn mong đường trần êm ấm
Đã cùng tôi bày đủ các cuộc chơi
Đời sống vẫn theo vòng quay hối hả
Khi cỏ cây cho lộc báo Xuân về
Qua các chợ bán hoa bày đủ sắc
Nhớ một thời Xuân thắm đẫm đam mê
Và như thế tôi mừng Xuân lại đến
Trên phố người tất bật cảnh ngựa xe
Nhớ quê xưa lâu rồi chưa về lại
Thương lũy tre và con suối trưa hè.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Mọi người vui mừng đón Chúa Giáng Sinh
Các siêu thị xôn xao hàng giảm giá
Một năm dài vất vả cũng qua nhanh
Tôi vẫn thế phiêu bồng trên phố lạ
Ngày đi qua như con nước theo dòng
Bước chân quen nắng mưa ngày viễn xứ
Cứ chập chờn đi giữa sắc và không
Còn lại đó chút lòng xưa lụa trắng
Cũng rong rêu theo gió bụi cuộc đời
Thương em vẫn mong đường trần êm ấm
Đã cùng tôi bày đủ các cuộc chơi
Đời sống vẫn theo vòng quay hối hả
Khi cỏ cây cho lộc báo Xuân về
Qua các chợ bán hoa bày đủ sắc
Nhớ một thời Xuân thắm đẫm đam mê
Và như thế tôi mừng Xuân lại đến
Trên phố người tất bật cảnh ngựa xe
Nhớ quê xưa lâu rồi chưa về lại
Thương lũy tre và con suối trưa hè.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
MÙA XUÂN VỀ ĐÓ
Này em mùa Xuân về đó
Có hay lộc mới trong cây
Lòng tôi chút gì cũng rộ
'Nhà ai tiếng nhạc sum vầy
Bao năm sống đời viễn xứ
Áo cơm tất bật theo ngày
Qua rồi bao đêm mộng dữ
Mà lòng thao thức ai hay
Nhớ quá một thời trai trẻ
Quê hương máu lửa ngút trời
Gia đình tản cư mấy bận
Đêm về nhìn hỏa châu rơi
Rồi ngày bảy lăm chiến bại
Thân tù nơi trại tập trung
Bao nhiêu yêu thương bỏ lại
Một phen gian khổ hãi hùng
Bây giờ đón Xuân phố lạ
Xôn xao bên chậu cúc vàng
Bâng khuâng nhìn tờ lịch mới
Ngập ngừng tôi đón Xuân sang
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Có hay lộc mới trong cây
Lòng tôi chút gì cũng rộ
'Nhà ai tiếng nhạc sum vầy
Bao năm sống đời viễn xứ
Áo cơm tất bật theo ngày
Qua rồi bao đêm mộng dữ
Mà lòng thao thức ai hay
Nhớ quá một thời trai trẻ
Quê hương máu lửa ngút trời
Gia đình tản cư mấy bận
Đêm về nhìn hỏa châu rơi
Rồi ngày bảy lăm chiến bại
Thân tù nơi trại tập trung
Bao nhiêu yêu thương bỏ lại
Một phen gian khổ hãi hùng
Bây giờ đón Xuân phố lạ
Xôn xao bên chậu cúc vàng
Bâng khuâng nhìn tờ lịch mới
Ngập ngừng tôi đón Xuân sang
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Thứ Tư, 30 tháng 11, 2016
RA PHỐ TÌM NGƯỜI
Ra phố lang thang mong gặp bạn
Đường trần một thuở muốn chờ ai
Qua mấy quan san sao chẳng gặp
Người về đâu bóng nhỏ đường dài
Buồn lòng quay gót ta lên núi
Đợi hoài chẳng thấy cố nhân đâu
Cứ mãi một mình ta dong ruỗi
Một mình ta hát giữa cơn đau
Cứ vẫn bon chen ngày viễn xứ
Áo cơm lây lất sống qua ngày
Đời biết còn ai chia tâm sự
Nên u hoài nửa tỉnh nửa say !
Còn biết cùng ai rượu bỏ không
Ta nghe như vết chém qua lòng
Khi trở về đèn hiu hắt bóng
Một đời ta thôi đã hoài công
Thôi trở về sống như cỏ cây
Buồn vui theo túi rượu vơi đầy
Ô hô, tri kỷ người đâu tá ?
Ta bỏ một đời ai có hay ?
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Đường trần một thuở muốn chờ ai
Qua mấy quan san sao chẳng gặp
Người về đâu bóng nhỏ đường dài
Buồn lòng quay gót ta lên núi
Đợi hoài chẳng thấy cố nhân đâu
Cứ mãi một mình ta dong ruỗi
Một mình ta hát giữa cơn đau
Cứ vẫn bon chen ngày viễn xứ
Áo cơm lây lất sống qua ngày
Đời biết còn ai chia tâm sự
Nên u hoài nửa tỉnh nửa say !
Còn biết cùng ai rượu bỏ không
Ta nghe như vết chém qua lòng
Khi trở về đèn hiu hắt bóng
Một đời ta thôi đã hoài công
Thôi trở về sống như cỏ cây
Buồn vui theo túi rượu vơi đầy
Ô hô, tri kỷ người đâu tá ?
Ta bỏ một đời ai có hay ?
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
THƠ XUÂN
Nắng đã lộng và mùa Xuân lại đến
Đất trở mình cây cho lộc cho hoa
Tạ ơn đời anh còn em bên cạnh
Ta cùng nhau bước tiếp cõi người ta
Vườn hàng xóm cây đào đang cho nụ
Dưới nắng hồng đôi bướm lượn nhởn nhơ
Tôi bỗng thấy một chút gì xao xuyến
Một năm đi thật lẹ đến không ngờ
Vẫn còn đó với bộn bề công việc
Mãi lo toan chuyện cơm áo gạo tiền
Khi ngồi lại với mùa Xuân đang tới
Thương đường trần thiên hạ lắm đảo điên
Nhớ quê hương hơn nửa vòng trái đất
Bao năm xa lần lữa mãi chưa về
Cuộc sống Mỹ người vô cùng tất bật
Tuổi xa người ta xa cả đam mê
Nên bước tiếp giữa lùng bùng nhân thế
Mong nụ tình vẫn thắm mãi đôi ta
Vẫn an nhiên vui buồn cùng dâu bể
Đón Xuân này lòng vẫn nhớ Xuân xa.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Thứ Năm, 24 tháng 11, 2016
MÙA THU VỀ ĐÓ
Này em mùa thu về đó
Có nghe trời gió heo may
Lòng tôi giăng giăng mưa bụi
Thương đời chưa ấm vòng tay
Bao năm quê người rong ruỗi
Thời gian nước chảy chân cầu
Thương em thân cò vất vả
Ngày vui rồi cũng qua mau
Bàn tay đong đưa mười ngón
Buồn vui một bóng ai hay
Phố người lao xao rộn rã
Mà đời bão nỗi mưa bay
Một thuở đuồng trần xuôi ngược
Quen rồi gió lạnh qua vai
Bàn chân an nhiên ta bước
Sá chi ngày vắn đêm dài
Chào em mùa thu ngoài cửa
Ai đi trên lá khô vàng
Lòng tôi lô xô sóng vỗ
Ngập ngừng tôi đón thu sang.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Có nghe trời gió heo may
Lòng tôi giăng giăng mưa bụi
Thương đời chưa ấm vòng tay
Bao năm quê người rong ruỗi
Thời gian nước chảy chân cầu
Thương em thân cò vất vả
Ngày vui rồi cũng qua mau
Bàn tay đong đưa mười ngón
Buồn vui một bóng ai hay
Phố người lao xao rộn rã
Mà đời bão nỗi mưa bay
Một thuở đuồng trần xuôi ngược
Quen rồi gió lạnh qua vai
Bàn chân an nhiên ta bước
Sá chi ngày vắn đêm dài
Chào em mùa thu ngoài cửa
Ai đi trên lá khô vàng
Lòng tôi lô xô sóng vỗ
Ngập ngừng tôi đón thu sang.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
CÁM ƠN ĐỜi CÁM ƠN EM
Cám ơn đời cám ơn em
Cho tôi một thuở êm đềm buồn vui
Chia nhau tiếng khóc nụ cười
Vòng tay ấm lạnh một thời không quên
Dìu nhau qua mấy thác ghềnh
Dù trong gian khó vẫn bền lòng xưa
Cầm tay đi giữa nắng mưa
Yêu thương đến mấy cho vừa lòng nhau
Áo kia dù có phai màu
Lòng ta vẫn thắm ngát màu trăm năm
Trăng sao dỗ giấc đêm nằm
Cám ơn đời sống vẫn đằm hương hoa.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Happy Thanksgiving Day
Nov 24,2016.
Cho tôi một thuở êm đềm buồn vui
Chia nhau tiếng khóc nụ cười
Vòng tay ấm lạnh một thời không quên
Dìu nhau qua mấy thác ghềnh
Dù trong gian khó vẫn bền lòng xưa
Cầm tay đi giữa nắng mưa
Yêu thương đến mấy cho vừa lòng nhau
Áo kia dù có phai màu
Lòng ta vẫn thắm ngát màu trăm năm
Trăng sao dỗ giấc đêm nằm
Cám ơn đời sống vẫn đằm hương hoa.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Happy Thanksgiving Day
Nov 24,2016.
Thứ Sáu, 28 tháng 10, 2016
EM ƠI THU VỀ
Em ơi mùa thu về
Gió heo may đã thổi
Lá vàng rơi khắp lối
Trên lối về chiều nay
Đường trần ai có hay
Ngày đi sao vội quá
Dòng xe qua vội vã
Trên phố người lao xao
Quê nhà trong chiêm bao
Xa nửa vòng trái đất
Áo cơm còn tất bật
Hò hẹn mãi chưa về
Bàn tay còn đam mê
Giữa bộn bề công việc
Nụ tình em xanh biếc
Vẫn thắm đỏ lòng tôi
Này em thu về rồi
Một chút buồn man mác
Bước chân ai rời rạc
Đi trong chiều lá bay...
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Gió heo may đã thổi
Lá vàng rơi khắp lối
Trên lối về chiều nay
Đường trần ai có hay
Ngày đi sao vội quá
Dòng xe qua vội vã
Trên phố người lao xao
Quê nhà trong chiêm bao
Xa nửa vòng trái đất
Áo cơm còn tất bật
Hò hẹn mãi chưa về
Bàn tay còn đam mê
Giữa bộn bề công việc
Nụ tình em xanh biếc
Vẫn thắm đỏ lòng tôi
Này em thu về rồi
Một chút buồn man mác
Bước chân ai rời rạc
Đi trong chiều lá bay...
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Thứ Năm, 27 tháng 10, 2016
HÁT TIẾP KHÚC TÌNH CA
Tôi về đó phất phơ đời du tử
Chân đã quen theo nắng gió quê người
Bao nhiêu năm áo cơm ngày viễn xứ
Tôi tìm tôi trong góc nhỏ buồn vui
Như con nước êm đềm theo dòng chảy
Tôi bây giờ ấm lạnh giữa quê ai
Ngày tháng cứ âm thầm qua đi mãi
Thương đời mình tóc đã trắng đời trai
Những bè bạn của một thời tuổi trẻ
Đứa ngủ yên đứa lây lất tuổi già
Tôi còn đó chút lòng xưa lụa trắng
Viết thành thơ gởi bằng hữu gần xa
Thương mắt em một thời long lanh quá
Cho hồn tôi xao động buổi ban đầu
Cuộc sống Mỹ đôi mình nhiều áp lực
Vẫn một lòng tha thiết sống vì nhau
Và như thế với tay người chăm bón
Cây lên chồi và cây sẽ cho hoa
Cám ơn đời có một thời để nhớ
Ta còn người hát tiếp bản tình ca.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Chân đã quen theo nắng gió quê người
Bao nhiêu năm áo cơm ngày viễn xứ
Tôi tìm tôi trong góc nhỏ buồn vui
Như con nước êm đềm theo dòng chảy
Tôi bây giờ ấm lạnh giữa quê ai
Ngày tháng cứ âm thầm qua đi mãi
Thương đời mình tóc đã trắng đời trai
Những bè bạn của một thời tuổi trẻ
Đứa ngủ yên đứa lây lất tuổi già
Tôi còn đó chút lòng xưa lụa trắng
Viết thành thơ gởi bằng hữu gần xa
Thương mắt em một thời long lanh quá
Cho hồn tôi xao động buổi ban đầu
Cuộc sống Mỹ đôi mình nhiều áp lực
Vẫn một lòng tha thiết sống vì nhau
Và như thế với tay người chăm bón
Cây lên chồi và cây sẽ cho hoa
Cám ơn đời có một thời để nhớ
Ta còn người hát tiếp bản tình ca.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Thứ Tư, 14 tháng 9, 2016
NGỒI CAFE VỚI BẠN
Bạn rủ ta cuối tuần ra quán
Ngồi với nhau một chút cà phê
Tuổi già viễn xứ thăm nhau quý
Chuyện nước chuyện quê gác bên lề
Bằng hữu bao người đà nằm xuống
Kẻ sống lêu bêu kẻ phương trời
Ngày tháng nơi đây vô cùng ngắn
Mấy khi ấm lạnh chén đầy vơi
Nên hãy mừng nhau khi ngồi lại
Hàn huyên cho thỏa mộng ba sinh
Còn gặp nhau đây trên phố lạ
Đời vẫn còn thương bọn chúng mình
Xin hãy quàng vai cạn chữ đồng
Nhân tình nhắm mắt chắc gì xong
Ngoài kia đời sống lao xao quá
Một thuở buồn vui tím ngát lòng
Cuối tuần có bạn uống cà phê
Chuyện nổ dòn tan đến quên về
Ta thấy đời sao vui quá thể
Nhớ một thời bát ngát đam mê.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Ngồi với nhau một chút cà phê
Tuổi già viễn xứ thăm nhau quý
Chuyện nước chuyện quê gác bên lề
Bằng hữu bao người đà nằm xuống
Kẻ sống lêu bêu kẻ phương trời
Ngày tháng nơi đây vô cùng ngắn
Mấy khi ấm lạnh chén đầy vơi
Nên hãy mừng nhau khi ngồi lại
Hàn huyên cho thỏa mộng ba sinh
Còn gặp nhau đây trên phố lạ
Đời vẫn còn thương bọn chúng mình
Xin hãy quàng vai cạn chữ đồng
Nhân tình nhắm mắt chắc gì xong
Ngoài kia đời sống lao xao quá
Một thuở buồn vui tím ngát lòng
Cuối tuần có bạn uống cà phê
Chuyện nổ dòn tan đến quên về
Ta thấy đời sao vui quá thể
Nhớ một thời bát ngát đam mê.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Thứ Năm, 1 tháng 9, 2016
CHÀO THU
vẫy tay chào nhé thu sang
bên đường lá đổ bàng hoàng bước chân
phố quen đi cả trăm lần
mà sao cứ vẫn phân vân qua lòng
đêm nằm thương ngọn đèn chong
nghe câu thơ rớt giữa vòng áo cơm.
nguyễn văn điều
bên đường lá đổ bàng hoàng bước chân
phố quen đi cả trăm lần
mà sao cứ vẫn phân vân qua lòng
đêm nằm thương ngọn đèn chong
nghe câu thơ rớt giữa vòng áo cơm.
nguyễn văn điều
Thứ Tư, 31 tháng 8, 2016
TỰ SỰ KHÚC
Tôi dẫn tôi lòng vòng ra phố
Xe cộ ngược xuôi rất vội vàng
Mới hay trời đất vô cùng rộng
Mà đời mình cứ mãi lang bang
Một thuở rong chơi cùng tuế nguyệt
Cuối đời lại sống ở quê ai
Tóc trắng đời trai nơi viễn xứ
Buồn vui một bóng biết còn ai
Vô tình chân bước ta vào quán
Mong tìm một góc nhỏ bình yên
Lại thấy lao xao người cười nói
Thiên hạ bàn thế sự đảo điên
Ngồi lại một mình nơi góc nhỏ
Tôi nhìn tôi nhìn quán vu vơ
Ngày tháng vẫn lạnh lùng qua vội
Ta còn gì ngoài mấy bài thơ
Vẫy tay ta chào ta lạ lẫm
Đời sống buồn tênh em có hay
Cơm áo quay tròn ta như vụ
Nghe thiên thu rụng dưới chân ngày.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Xe cộ ngược xuôi rất vội vàng
Mới hay trời đất vô cùng rộng
Mà đời mình cứ mãi lang bang
Một thuở rong chơi cùng tuế nguyệt
Cuối đời lại sống ở quê ai
Tóc trắng đời trai nơi viễn xứ
Buồn vui một bóng biết còn ai
Vô tình chân bước ta vào quán
Mong tìm một góc nhỏ bình yên
Lại thấy lao xao người cười nói
Thiên hạ bàn thế sự đảo điên
Ngồi lại một mình nơi góc nhỏ
Tôi nhìn tôi nhìn quán vu vơ
Ngày tháng vẫn lạnh lùng qua vội
Ta còn gì ngoài mấy bài thơ
Vẫy tay ta chào ta lạ lẫm
Đời sống buồn tênh em có hay
Cơm áo quay tròn ta như vụ
Nghe thiên thu rụng dưới chân ngày.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
CHÚT XƯA
Ngồi với nhau một chút này
Mai kia còn biết có ngày hôm nay
Đời như con nước vơi đầy
Lòng tôi sóng vỗ ai hay chăng là
Người đi người sẽ quên ta
Cũng xin thâm tạ bóng tà huy xưa.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Mai kia còn biết có ngày hôm nay
Đời như con nước vơi đầy
Lòng tôi sóng vỗ ai hay chăng là
Người đi người sẽ quên ta
Cũng xin thâm tạ bóng tà huy xưa.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
CÔNG PHU KHUYA
Năm giờ sáng vào Chùa Bảo Phước
Lắng lòng ta ngồi tụng Lăng Nghiêm
Quên đi cuộc sống bao triền phược
Ta thả lòng bay tợ bóng chim
Ở đó ta gặp ta thật sự
Tập thở ra rồi hít thật đầy
Trời vẫn còn đêm thanh tịnh lắm
Ta nghe lòng tĩnh lặng như mây
Ở đó ta mừng ta trở lại
Chút lòng trong vắt nhẹ như bông
Ngồi yên chừng khoảng vài mươi phút
Ta đi từ động trở về không
May mắn ta gần Chùa Bảo Phước
Có thời gian đi tới công phu
Tập quên những bộn bề phía trước
Ta tìm ta trong cõi phù du.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Lắng lòng ta ngồi tụng Lăng Nghiêm
Quên đi cuộc sống bao triền phược
Ta thả lòng bay tợ bóng chim
Ở đó ta gặp ta thật sự
Tập thở ra rồi hít thật đầy
Trời vẫn còn đêm thanh tịnh lắm
Ta nghe lòng tĩnh lặng như mây
Ở đó ta mừng ta trở lại
Chút lòng trong vắt nhẹ như bông
Ngồi yên chừng khoảng vài mươi phút
Ta đi từ động trở về không
May mắn ta gần Chùa Bảo Phước
Có thời gian đi tới công phu
Tập quên những bộn bề phía trước
Ta tìm ta trong cõi phù du.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Thứ Hai, 29 tháng 8, 2016
CHIỀU
Tôi như con nước xa nguồn
Đi. Đi mãi mà luôn nhớ về
Kể từ độ phải bỏ quê
Bàn tay năm ngón mải mê phố người
Còn ai một thuở buồn vui
Chiều nơi viễn xứ bùi ngùi lòng xưa.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Đi. Đi mãi mà luôn nhớ về
Kể từ độ phải bỏ quê
Bàn tay năm ngón mải mê phố người
Còn ai một thuở buồn vui
Chiều nơi viễn xứ bùi ngùi lòng xưa.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
CÓ MỘT THỜI LÃNG MẠN
Tôi đang giữa quê người trời Tháng Tám
Một chút buồn một chút nhớ bâng khuâng
Ngày nào đó áo em vàng hoa cúc
Tình yêu ta ngày ấy đẹp vô cùng
Em ngày ấy cũng một trang hương sắc
Đời học sinh áo trắng rất êm dềm
Giờ tan học có bao chàng theo gót
Tôi một thời dệt mộng đắm say em
Nhưng chiến tranh quê mình lan nhanh quá
Tôi bỏ trường vì gia cảnh tản cư
Bởi giặc giã thân tôi vào cơn lốc
Ngày xa em không nói được giã từ
Ngày gặp lại em làm dâu nhà khác
Tôi nghe lòng đau xót biết bao nhiêu
Thời chiến tranh bao đau thương mất mác
Tôi quên dần nỗi khổ mất người yêu
Giờ ngồi lại giữa một ngày Tháng Tám
Tóc xanh xưa nay đã trắng đời trai
Thương quá đỗi có một thời lãng mạn
Chớm thu rồi nghe gió lạnh qua vai.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Một chút buồn một chút nhớ bâng khuâng
Ngày nào đó áo em vàng hoa cúc
Tình yêu ta ngày ấy đẹp vô cùng
Em ngày ấy cũng một trang hương sắc
Đời học sinh áo trắng rất êm dềm
Giờ tan học có bao chàng theo gót
Tôi một thời dệt mộng đắm say em
Nhưng chiến tranh quê mình lan nhanh quá
Tôi bỏ trường vì gia cảnh tản cư
Bởi giặc giã thân tôi vào cơn lốc
Ngày xa em không nói được giã từ
Ngày gặp lại em làm dâu nhà khác
Tôi nghe lòng đau xót biết bao nhiêu
Thời chiến tranh bao đau thương mất mác
Tôi quên dần nỗi khổ mất người yêu
Giờ ngồi lại giữa một ngày Tháng Tám
Tóc xanh xưa nay đã trắng đời trai
Thương quá đỗi có một thời lãng mạn
Chớm thu rồi nghe gió lạnh qua vai.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
CÁM ƠN ĐỜI CÁM ƠN EM
Cám ơn em một thuở nào ngồi lại
Đã cùng tôi bàn tính chuyện đường dài
Tuổi mới lớn tình học trò vụng dại
Tay cầm tay mình nói chuyện tương lai
Em ngày đó với lòng non thục nữ
Đã cho tôi những rung động đầu đời
Ngồi bên nhau nhắc một thời tuổi nhỏ
Chiều cuối tuần đi bát phố vui chơi.
Kể cho nghe nỗi lòng yêu hai đứa
Những ân tình một thuở dễ gì quên
Bao mơ ước của một thời mới lớn
Lúc gần nhau ta chưa biết ưu phiền
Nhưng giặc giã leo thang dần chiến cuộc
Đời tản cư tôi bỏ lớp xa trường
Những mộng ước đã rẽ vào khúc ngoặc
Tôi lên đường theo tiếng gọi quê hương
Rồi bảy lăm ngày miền Nam thất trận
Tôi đi tù qua các trại tập trung
Em dang dở héo hon đời con gái
Nghe song thân em cất bước theo chồng
Ai biết được dòng đời bao ngả rẽ
Tình yêu xưa như nước cuốn theo dòng
Tôi ngồi lại giữa một trời dâu bể
Chút tình nào đành phải gởi vào không...
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Đã cùng tôi bàn tính chuyện đường dài
Tuổi mới lớn tình học trò vụng dại
Tay cầm tay mình nói chuyện tương lai
Em ngày đó với lòng non thục nữ
Đã cho tôi những rung động đầu đời
Ngồi bên nhau nhắc một thời tuổi nhỏ
Chiều cuối tuần đi bát phố vui chơi.
Kể cho nghe nỗi lòng yêu hai đứa
Những ân tình một thuở dễ gì quên
Bao mơ ước của một thời mới lớn
Lúc gần nhau ta chưa biết ưu phiền
Nhưng giặc giã leo thang dần chiến cuộc
Đời tản cư tôi bỏ lớp xa trường
Những mộng ước đã rẽ vào khúc ngoặc
Tôi lên đường theo tiếng gọi quê hương
Rồi bảy lăm ngày miền Nam thất trận
Tôi đi tù qua các trại tập trung
Em dang dở héo hon đời con gái
Nghe song thân em cất bước theo chồng
Ai biết được dòng đời bao ngả rẽ
Tình yêu xưa như nước cuốn theo dòng
Tôi ngồi lại giữa một trời dâu bể
Chút tình nào đành phải gởi vào không...
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
NÀY EM THÁNG TÁM LẠI VỀ
Này em tháng tám lại về
Ta nghe hiu hắt tái tê qua lòng
Ân tình còn mãi chưa xong
Áo cơm tất bật long đong quê người
Tay che chưa ấm môi cười
Một tôi phố lạ buồn vui với đời.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Ta nghe hiu hắt tái tê qua lòng
Ân tình còn mãi chưa xong
Áo cơm tất bật long đong quê người
Tay che chưa ấm môi cười
Một tôi phố lạ buồn vui với đời.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Thứ Tư, 3 tháng 8, 2016
THÁNG BẢY VU LAN VỀ
Tháng Bảy , Vu Lan về
Con bồi hồi nhớ Mẹ
Ôi ngày xưa còn bé
Là thiên thần trong con
Nuôi con Mẹ mỏi mòn
Đâu nề hà vất vả
Dòng đời chia bao ngả
Mẹ đâu sờn gian lao
Mắt Mẹ là trăng sao
Cho đời con bay bỗng
Đời chập chùng khát vọng
Mẹ mong con nên người
Con lên tuổi hai mươi
Tóc Mẹ đà chớm bạc
Mẹ luôn là bóng mát
Để che chở đời con
Bây giờ con lớn khôn
Mẹ đi về cõi khác
Giữa đường trần ngơ ngác
Con thương Mẹ vô cùng...
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Con bồi hồi nhớ Mẹ
Ôi ngày xưa còn bé
Là thiên thần trong con
Nuôi con Mẹ mỏi mòn
Đâu nề hà vất vả
Dòng đời chia bao ngả
Mẹ đâu sờn gian lao
Mắt Mẹ là trăng sao
Cho đời con bay bỗng
Đời chập chùng khát vọng
Mẹ mong con nên người
Con lên tuổi hai mươi
Tóc Mẹ đà chớm bạc
Mẹ luôn là bóng mát
Để che chở đời con
Bây giờ con lớn khôn
Mẹ đi về cõi khác
Giữa đường trần ngơ ngác
Con thương Mẹ vô cùng...
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Thứ Ba, 2 tháng 8, 2016
BÀI TÌNH CA CHO EM
Trên lối về chiều nay
Tôi nhìn tôi bỗng lạ
Dòng đời chia trăm ngả
Thân phận như bọt bèo
Bến nào còn gieo neo
Giữa chập chùng nhân ngã
Xin một lần thâm tạ
Nghiêng mình cám ơn em
Cho tôi những êm đềm
Của một thời non dại
Nụ tình còn xanh mãi
Giữa tim hồng xôn xao
Em từng hỏi vì sao
Lòng người ưa thay đổi
Đường trần bao nhiêu lối
Mà tình người phôi pha
Anh hát bài tình ca
Cho tình ta chắp cánh
Nụ hôn nào thần thánh
Đưa tình ta vào đời
Cùng nhau ta rong chơi
Qua bao la bờ bến
Đôi tim đầy xao xuyến
Giữa mịt mùng hư vô.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Tôi nhìn tôi bỗng lạ
Dòng đời chia trăm ngả
Thân phận như bọt bèo
Bến nào còn gieo neo
Giữa chập chùng nhân ngã
Xin một lần thâm tạ
Nghiêng mình cám ơn em
Cho tôi những êm đềm
Của một thời non dại
Nụ tình còn xanh mãi
Giữa tim hồng xôn xao
Em từng hỏi vì sao
Lòng người ưa thay đổi
Đường trần bao nhiêu lối
Mà tình người phôi pha
Anh hát bài tình ca
Cho tình ta chắp cánh
Nụ hôn nào thần thánh
Đưa tình ta vào đời
Cùng nhau ta rong chơi
Qua bao la bờ bến
Đôi tim đầy xao xuyến
Giữa mịt mùng hư vô.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Thứ Hai, 1 tháng 8, 2016
RA PHỐ CÙNG NGƯỜI
một phen ra phố cùng người
ta nghe thất đởm nụ cười bỏ quên
ngỡ ngàng bao lối không tên
nghe hoang vu gọi lênh đênh phận mình
cầm tay đi giữa vô minh
yêu em một độ cũng đành trăm năm
lòng xưa một thuở trăng rằm
bỗng như sóng vỗ giữa trần gian xanh
này em những bước vô tình
làm sao giữ được lung linh tuổi vàng.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
ta nghe thất đởm nụ cười bỏ quên
ngỡ ngàng bao lối không tên
nghe hoang vu gọi lênh đênh phận mình
cầm tay đi giữa vô minh
yêu em một độ cũng đành trăm năm
lòng xưa một thuở trăng rằm
bỗng như sóng vỗ giữa trần gian xanh
này em những bước vô tình
làm sao giữ được lung linh tuổi vàng.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Chủ Nhật, 31 tháng 7, 2016
CHÚT LÒNG SƯƠNG KHÓI
Tôi từ đó phất phơ lòng sương khói
Đời lưu vong như con nước xa nguồn
Ngày với tháng lòng vòng theo cơm áo
Đêm trở mình thương tiếng dế kêu sương
Thương tóc em nay không còn đen nữa
Mà thân tôi tóc cũng trắng đời trai
Ngày nào đó chúng mình xanh mộng ước
Tuổi về chiều lại sống giữa quê ai
Những bằng hữu của một thời áo trận
Đứa lang thang nơi cuối đất cùng trời
Kẻ nằm xuống đem theo niềm u uẩn
Biết còn ai lòng nhân thế đầy vơi
Thời gian vẫn âm thầm qua trước cửa
Mà lòng trần bao dâu bể chưa nguôi
Vẫn thương quá một quê nhà bỏ lại
May còn em nên chợt thấy đời vui
Nên đi giữa quê người thong thả bước
Ta còn nhau là ân sũng đời mình
Dẫu còn đó những bộn bề phía trước
Nụ tình ta vẫn mãi thắm lung linh.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Đời lưu vong như con nước xa nguồn
Ngày với tháng lòng vòng theo cơm áo
Đêm trở mình thương tiếng dế kêu sương
Thương tóc em nay không còn đen nữa
Mà thân tôi tóc cũng trắng đời trai
Ngày nào đó chúng mình xanh mộng ước
Tuổi về chiều lại sống giữa quê ai
Những bằng hữu của một thời áo trận
Đứa lang thang nơi cuối đất cùng trời
Kẻ nằm xuống đem theo niềm u uẩn
Biết còn ai lòng nhân thế đầy vơi
Thời gian vẫn âm thầm qua trước cửa
Mà lòng trần bao dâu bể chưa nguôi
Vẫn thương quá một quê nhà bỏ lại
May còn em nên chợt thấy đời vui
Nên đi giữa quê người thong thả bước
Ta còn nhau là ân sũng đời mình
Dẫu còn đó những bộn bề phía trước
Nụ tình ta vẫn mãi thắm lung linh.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Thứ Sáu, 29 tháng 7, 2016
TẠ TÌNH
Mãi bận rộn với vòng cơm áo
Quên trang thơ nhỏ ngủ lâu ngày
Gã làm thơ tay trần chân dạo
Lòng cứ phiêu bồng ai có hay !
Thương em một thưở mơ áo gấm
Mà tôi tay trắng buổi can qua
Ngày tháng cứ nỗi buồn chạm mặt
Còn ai thao thức một canh gà ?
Tôi cũng có một thời trai trẻ
Yêu em và yêu cả quê hương
Thương quá vết hằn trên trán mẹ
Đời tôi quen những chuyến lên đường
Nên vẫn làm thơ cho người đọc
Thương đời qua mấy độ tàn đông
Nhân thế bao phen buồn muốn khóc
Bao lần đuối mộng giữa sắc không
Còn đó chút lòng xưa lụa trắng
Gởi em thâm tạ chút ân tình
Ta còn nhau tình sâu nghĩa nặng
Uống cùng nhau chén rượu nhục vinh...
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Quên trang thơ nhỏ ngủ lâu ngày
Gã làm thơ tay trần chân dạo
Lòng cứ phiêu bồng ai có hay !
Thương em một thưở mơ áo gấm
Mà tôi tay trắng buổi can qua
Ngày tháng cứ nỗi buồn chạm mặt
Còn ai thao thức một canh gà ?
Tôi cũng có một thời trai trẻ
Yêu em và yêu cả quê hương
Thương quá vết hằn trên trán mẹ
Đời tôi quen những chuyến lên đường
Nên vẫn làm thơ cho người đọc
Thương đời qua mấy độ tàn đông
Nhân thế bao phen buồn muốn khóc
Bao lần đuối mộng giữa sắc không
Còn đó chút lòng xưa lụa trắng
Gởi em thâm tạ chút ân tình
Ta còn nhau tình sâu nghĩa nặng
Uống cùng nhau chén rượu nhục vinh...
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Thứ Tư, 15 tháng 6, 2016
SINH NHẬT 2016
Hoa phượng tím trên phố người đã rộ
Mùa hạ về nắng rực rỡ trên vai
Tôi ngồi đó một mình trong góc nhỏ
Thêm một lần sinh nhật giữa quê ai
Đời sống vẫn quay vòng theo dòng xoáy
Mà lòng trần vẫn bao chuyện lan man
Thương tuổi xanh của một thời hò hẹn
Bay về đâu hỡi mây trắng trên ngàn
Tâm sự cũng rối bời như mưa bụi
Chân bước đi nghe sóng vỗ qua đầu
Thương quê mẹ những cảnh đời trôi nỗi
Đời chưa vui mà ngày tháng qua mau
Biết còn ai giữa quê người hối hả
Tôi một mình ngồi với buổi chiều qua
Thời gian vẫn lạnh lùng đi vội vã
Ta yêu người và cũng rất yêu ta
Cám ơn em và anh em bè bạn
Đã cùng ta ấm lạnh bước theo đời
Ta ngắt tặng mình một chùm hoa dại
Đủ nghe lòng thanh thản để rong chơi.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Mùa hạ về nắng rực rỡ trên vai
Tôi ngồi đó một mình trong góc nhỏ
Thêm một lần sinh nhật giữa quê ai
Đời sống vẫn quay vòng theo dòng xoáy
Mà lòng trần vẫn bao chuyện lan man
Thương tuổi xanh của một thời hò hẹn
Bay về đâu hỡi mây trắng trên ngàn
Tâm sự cũng rối bời như mưa bụi
Chân bước đi nghe sóng vỗ qua đầu
Thương quê mẹ những cảnh đời trôi nỗi
Đời chưa vui mà ngày tháng qua mau
Biết còn ai giữa quê người hối hả
Tôi một mình ngồi với buổi chiều qua
Thời gian vẫn lạnh lùng đi vội vã
Ta yêu người và cũng rất yêu ta
Cám ơn em và anh em bè bạn
Đã cùng ta ấm lạnh bước theo đời
Ta ngắt tặng mình một chùm hoa dại
Đủ nghe lòng thanh thản để rong chơi.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Thứ Tư, 30 tháng 3, 2016
KHÔNG ĐỀ
Khi bước chân đã quen đời phiêu bạt
Lòng thản nhiên xuôi ngược giữa đường trần
Tôi chợt thấy lòng mình như bỗng khác
Nhớ vô cùng một thưở biết bâng khuâng
Ở đây có tháng ngày nhanh quá thể
Thứ hai sang mong thứ sáu cuối tuần
Đời hối hả lăn tròn theo dòng xoáy
Tôi nhìn tôi mặt lạ với thế nhân
Thương quê mẹ hơn nửa vòng trái đất
Bao năm xa mong một chuyến trở về
Vậy mã vẫn mãi xứ người tất bật
Nên lòng thèm tắm lại bến sông quê
Nhớ con sáo của một thời tiểu học
Những bữa cơm ấm lạnh mái tranh nghèo
Con suối nhỏ tập bơi ngày lớp nhất
Đời nhọc nhằn thân mẹ mãi gieo neo
Nhớ đủ thứ nhưng để mà nhớ vậy
Vẫn ngược xuôi theo đời sống hằng ngày
Tình chỉ đẹp trong một bàn tay vẫy ?
Thì mời em cạn chén để cùng say !
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Lòng thản nhiên xuôi ngược giữa đường trần
Tôi chợt thấy lòng mình như bỗng khác
Nhớ vô cùng một thưở biết bâng khuâng
Ở đây có tháng ngày nhanh quá thể
Thứ hai sang mong thứ sáu cuối tuần
Đời hối hả lăn tròn theo dòng xoáy
Tôi nhìn tôi mặt lạ với thế nhân
Thương quê mẹ hơn nửa vòng trái đất
Bao năm xa mong một chuyến trở về
Vậy mã vẫn mãi xứ người tất bật
Nên lòng thèm tắm lại bến sông quê
Nhớ con sáo của một thời tiểu học
Những bữa cơm ấm lạnh mái tranh nghèo
Con suối nhỏ tập bơi ngày lớp nhất
Đời nhọc nhằn thân mẹ mãi gieo neo
Nhớ đủ thứ nhưng để mà nhớ vậy
Vẫn ngược xuôi theo đời sống hằng ngày
Tình chỉ đẹp trong một bàn tay vẫy ?
Thì mời em cạn chén để cùng say !
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Thứ Hai, 29 tháng 2, 2016
BÀI THÁNG HAI
Trên phố người chiều nay
Tôi nhìn tôi lạ lẫm
Mùa Xuân đang về chậm
Cái rét còn bên vai
Trời đang vào Tháng Hai
Cỏ cây cho lộc mới
Bết còn ai ngóng đợi
Giữa đường trần lao xao
Em từng hỏi vì sao
Sông bên bồi bên lở
Nhớ một thời sách vở
Đã đi vào ngày xưa
Nỗi buồn nào đong đưa
Theo cùng tôi quán nhỏ
Tôi tìm gì nơi đó
Một góc ngồi thân quen
Giữa dòng người bon chen
Tôi nhìn tôi xa lạ
Dòng người qua vội vã
Tôi nghe lòng phân vân.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Tôi nhìn tôi lạ lẫm
Mùa Xuân đang về chậm
Cái rét còn bên vai
Trời đang vào Tháng Hai
Cỏ cây cho lộc mới
Bết còn ai ngóng đợi
Giữa đường trần lao xao
Em từng hỏi vì sao
Sông bên bồi bên lở
Nhớ một thời sách vở
Đã đi vào ngày xưa
Nỗi buồn nào đong đưa
Theo cùng tôi quán nhỏ
Tôi tìm gì nơi đó
Một góc ngồi thân quen
Giữa dòng người bon chen
Tôi nhìn tôi xa lạ
Dòng người qua vội vã
Tôi nghe lòng phân vân.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Chủ Nhật, 28 tháng 2, 2016
ANH SẼ LÀM THƠ CHO EM ĐỌC 3
Anh sẽ làm thơ cho em đọc
Quên đi một thưở sống phiêu bồng
Cơm áo quê người quen tất bật
Vẫn thấy mong về một bến sông
Bao giờ em nhỉ ta về lại
Thăm những vườn cà của mẹ quê
Hai đứa vui như ngày mới lớn
Ngắm hoàng hôn xuống ở ven đê
Chiều bên đồi anh hát em nghe
Bài ca như một chút vỗ về
Ru em sống lại ngày xưa cũ
Nghe lòng thắm lại những đam mê
Ta sẽ dìu nhau tay trong tay
Viếng mộ ông bà thăm đó đây
Và ngồi lại bên hiên trường cũ
Kỷ niệm âu thơ sống lại đầy
Anh sẽ làm thơ cho em đọc
Cho lòng ấm lại chút tình thơ
Ngoài kia đời sống lao xao quá
Vẳng tiếng ai cười trong đêm mơ...
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Quên đi một thưở sống phiêu bồng
Cơm áo quê người quen tất bật
Vẫn thấy mong về một bến sông
Bao giờ em nhỉ ta về lại
Thăm những vườn cà của mẹ quê
Hai đứa vui như ngày mới lớn
Ngắm hoàng hôn xuống ở ven đê
Chiều bên đồi anh hát em nghe
Bài ca như một chút vỗ về
Ru em sống lại ngày xưa cũ
Nghe lòng thắm lại những đam mê
Ta sẽ dìu nhau tay trong tay
Viếng mộ ông bà thăm đó đây
Và ngồi lại bên hiên trường cũ
Kỷ niệm âu thơ sống lại đầy
Anh sẽ làm thơ cho em đọc
Cho lòng ấm lại chút tình thơ
Ngoài kia đời sống lao xao quá
Vẳng tiếng ai cười trong đêm mơ...
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Thứ Bảy, 27 tháng 2, 2016
ANH SẼ LÀM THƠ CHO EM ĐỌC 2
Anh sẽ làm thơ cho em đọc
Quen em bữa ấy nhớ bây giờ
Gặp nhau khi đã hai màu tóc
Tim tím qua lòng tim tím thơ
Ngày tháng quê người qua thật mau
Biết em còn nói chuyện ví dầu
Người về bên ấy trăng sao lạnh
Tôi ở nơi này xanh nỗi đau
Mùa xuân cây lá cho lộc mới
Anh cũng vừa xanh một nụ tình
Đôi bướm vờn hoa ngoài hiên nắng
Nhớ em cười đôi mắt long lanh
Nhớ bữa gặp nhau cũng tình cờ
Chụp hình rồi nói chuyện vu vơ
Nào hay một chút tơ vương lại
Đã gợi cho lòng bao ý thơ
Anh sẽ làm thơ cho em đọc
Để còn một chút nghĩ về nhau
Một thưở đường trần xuôi gặp gỡ
Còn biết cùng ai chuyện trước sau...
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Quen em bữa ấy nhớ bây giờ
Gặp nhau khi đã hai màu tóc
Tim tím qua lòng tim tím thơ
Ngày tháng quê người qua thật mau
Biết em còn nói chuyện ví dầu
Người về bên ấy trăng sao lạnh
Tôi ở nơi này xanh nỗi đau
Mùa xuân cây lá cho lộc mới
Anh cũng vừa xanh một nụ tình
Đôi bướm vờn hoa ngoài hiên nắng
Nhớ em cười đôi mắt long lanh
Nhớ bữa gặp nhau cũng tình cờ
Chụp hình rồi nói chuyện vu vơ
Nào hay một chút tơ vương lại
Đã gợi cho lòng bao ý thơ
Anh sẽ làm thơ cho em đọc
Để còn một chút nghĩ về nhau
Một thưở đường trần xuôi gặp gỡ
Còn biết cùng ai chuyện trước sau...
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Chủ Nhật, 31 tháng 1, 2016
THƠ CUỐI NĂM
Năm cũng hết và mùa Xuân lại đến
Một năm đi sao lại quá chừng nhanh
Tôi ngồi lại giữa những ngày sắp Tết
Một chút buồn một chút nhớ mong manh
Đời vẫn thế lạnh lùng theo dòng chảy
Mà lòng trần còn lắm chuyện lan man
Nên thảng thốt cho mỗi lần nhìn lại
Tôi một mình mặt lạ cõi nhân gian
Trời rét đậm và ngoài kia mưa bụi
Vườn nhà ai hoa đào đã rộ bông
Bao năm qua giữa quê người dong ruỗi
Tôi chập chờn đuối mộng cõi mênh mông
Thương em vẫn thân cò trên bãi vắng
Mà lòng tôi tro bụi vẫn thênh thang
Cám ơn đời có một thời lãng mạn
Ta dìu nhau cho đời sống nồng nàn
Và như thế tôi chào mùa xuân mới
Lòng bâng khuâng dẫu đang sống quê người
Nơi chợ Việt người xôn xao cười nói
Tôi nghe lòng thấp thoáng chút đời vui.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Một năm đi sao lại quá chừng nhanh
Tôi ngồi lại giữa những ngày sắp Tết
Một chút buồn một chút nhớ mong manh
Đời vẫn thế lạnh lùng theo dòng chảy
Mà lòng trần còn lắm chuyện lan man
Nên thảng thốt cho mỗi lần nhìn lại
Tôi một mình mặt lạ cõi nhân gian
Trời rét đậm và ngoài kia mưa bụi
Vườn nhà ai hoa đào đã rộ bông
Bao năm qua giữa quê người dong ruỗi
Tôi chập chờn đuối mộng cõi mênh mông
Thương em vẫn thân cò trên bãi vắng
Mà lòng tôi tro bụi vẫn thênh thang
Cám ơn đời có một thời lãng mạn
Ta dìu nhau cho đời sống nồng nàn
Và như thế tôi chào mùa xuân mới
Lòng bâng khuâng dẫu đang sống quê người
Nơi chợ Việt người xôn xao cười nói
Tôi nghe lòng thấp thoáng chút đời vui.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
ANH SẼ LÀM THƠ CHO EM ĐỌC
Anh sẽ làm thơ cho em đọc
Ru em thắm lại tuổi xuân hồng
Dâu bây giờ sương pha màu tóc
Vẫn nghe lòng ấm những ngày đông
Thương quá có một thời tuổi ngọc
Lòng như chờ đợi bước ai về
Bàn tay e ấp bên vành nón
Ngày tháng nào bát ngát đam mê
Nhưng ngày vui chao ơi ngắn ngủi
Quê hương từ độ chiến tranh đầy
Nơi đâu cũng tơi bời máu lửa
Anh xa trường bỏ lớp từ đây
Em cũng tản cư về phố thị
Từng đêm nghe súng nổ đồn xa
Bỗng lo cho người anh hỏa tuyến
Chiến trường bất trắc buổi can qua
Rồi một ngày miền Nam thất trận
Anh đời tù nơi trại tập trung
Em thân gái ngày quê đổi chủ
Đành như con nước cuốn theo dòng
Giờ gặp lại em trên đất khách
Mỗi người mang một chút lòng riêng
Hỡi ơi giữa trùng trùng dâu bể
Còn biết cùng ai trải phận mình
Anh sẽ làm thơ cho em đọc
Quên đi một thuở tuổi xa người
Nhớ em ngày đó hoa cài tóc
Nghĩ về nhau đời bỗng dưng vui.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Ru em thắm lại tuổi xuân hồng
Dâu bây giờ sương pha màu tóc
Vẫn nghe lòng ấm những ngày đông
Thương quá có một thời tuổi ngọc
Lòng như chờ đợi bước ai về
Bàn tay e ấp bên vành nón
Ngày tháng nào bát ngát đam mê
Nhưng ngày vui chao ơi ngắn ngủi
Quê hương từ độ chiến tranh đầy
Nơi đâu cũng tơi bời máu lửa
Anh xa trường bỏ lớp từ đây
Em cũng tản cư về phố thị
Từng đêm nghe súng nổ đồn xa
Bỗng lo cho người anh hỏa tuyến
Chiến trường bất trắc buổi can qua
Rồi một ngày miền Nam thất trận
Anh đời tù nơi trại tập trung
Em thân gái ngày quê đổi chủ
Đành như con nước cuốn theo dòng
Giờ gặp lại em trên đất khách
Mỗi người mang một chút lòng riêng
Hỡi ơi giữa trùng trùng dâu bể
Còn biết cùng ai trải phận mình
Anh sẽ làm thơ cho em đọc
Quên đi một thuở tuổi xa người
Nhớ em ngày đó hoa cài tóc
Nghĩ về nhau đời bỗng dưng vui.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)