Thứ Hai, 29 tháng 8, 2016

CÓ MỘT THỜI LÃNG MẠN

Tôi đang giữa quê người trời Tháng Tám
Một chút buồn một chút nhớ bâng khuâng
Ngày nào đó áo em vàng hoa cúc
Tình yêu ta ngày ấy đẹp vô cùng

Em ngày ấy cũng một trang hương sắc
Đời học sinh áo trắng rất êm dềm
Giờ tan học có bao chàng theo gót
Tôi một thời dệt mộng đắm say em

Nhưng chiến tranh quê mình lan nhanh quá
Tôi bỏ trường vì gia cảnh tản cư
Bởi giặc giã thân tôi vào cơn lốc
Ngày xa em không nói được giã từ

Ngày gặp lại em làm dâu nhà khác
Tôi nghe lòng đau xót biết bao nhiêu
Thời chiến tranh bao đau thương mất mác
Tôi quên dần nỗi khổ mất người yêu

Giờ ngồi lại giữa một ngày Tháng Tám
Tóc xanh xưa nay đã trắng đời trai
Thương quá đỗi có một thời lãng mạn
Chớm thu rồi nghe gió lạnh qua vai.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

Không có nhận xét nào: