Thứ Tư, 29 tháng 2, 2012

CÓ MỘT THỜI YÊU EM 2




Có một thời yêu em
Đường thênh thang gió lộng
Tâm hồn như gợn sóng
Gần nhau quên đường về

Tuổi nào đầy đam mê
Yêu người như thác đổ
Đêm về bao nhung nhớ
Chờ mong giờ hẹn hò

Con đường làng quanh co
Đưa nhau về xóm nhỏ
Lời yêu chưa dám ngỏ
Nhìn nhau còn ngập ngừng

Nắng chiều vàng rưng rưng
Tay cầm tay quyến luyến
Nghe tim mình xao xuyến
Mong một ngày thành đôi

Rồi hai đứa hai nơi
Quê hương tràn máu lửa
Nhìn nhau mà lệ ứa
Đành xiêu lạc giữa đời

Theo vận nước nỗi trôi
Ngày bảy lăm thất trận
Quê hương ngày mạt vận
Tôi đi vào trại giam

Thế rồi em sang ngang
Khi tôi trong ngục tối
Đường đời chia hai lối
Quên một thời chung đôi

Cũng đành thôi em ơi
Đời chập chùng khát vọng
Có một thời hoa mộng
Đâu dễ gì phôi pha.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

Thứ Ba, 28 tháng 2, 2012

VỀ ĐÂU




Người bảo thơ tôi sao buồn qúa
Khi đời còn bát ngát niềm vui
Hãy an nhiên giữa ngày tang hải
Quàng vai nhau ấm áp môi cười

Vẫn còn khắp gió trăng đây đó
Và nắng vàng lồng lộng trên vai
Còn em giữa ta bà nhật nguyệt
Đưa nhau về qua mấy tàn phai

Dựa vào lòng nhau cao tiếng hát
Để cám ơn ngày rộng tháng dài
Biết thương những mảnh đời rách nát
Dắt dìu nhau đi tới tương lai

Bao năm giữa quê người xuôi ngược
Thương quê cha xa nửa địa cầu
Chân qua cũng lắm trời mây trắng
Chút lòng hoài vọng biết về đâu.


NGUYỄN VĂN ĐIỀU

Thứ Hai, 27 tháng 2, 2012

TÌNH TỰ GIÊNG HAI




Tháng giêng ngon như một nụ hôn dài
Tôi cúi xuống gặp lòng mình xao xuyến
Mùa Xuân sang cho người bao lưu luyến
Cây cho đời lộc mới rất tươi xanh

Nơi quê người ngày tháng dẫu qua nhanh
Vẫn còn đó những trang đời lở dở
Mừng Xuân sang hoa đào hoa cúc nở
Cho hương bay làm mật ngọt dâng đời

Tôi cũng quên đi một thưở nỗi trôi
Vì bỗng thấy cuộc đời thân thương qúa
Vẫn còn đó trăng sao cùng hoa lá
Và còn em sánh bước giữa đường trần

Trên phố người bỗng thấy rất tình thân
Muốn ôm hết nắng vàng vào trong ngực
Và còn đó chút lòng trong sáng nhứt
Nghe xôn xao như thưở mới yêu người

Tôi như là sống lại thưở hai mươi
Thương qúa đỗi dòng đời bao khát vọng
Như biển cả ngàn năm ôm triền sóng
Bởi yêu em tôi trân qúy cuộc đời.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

Thứ Ba, 21 tháng 2, 2012

MÙA XUÂN NGÀY VIỄN XỨ




Tôi nhìn tôi lạ lẫm
Chiều về trên quê ai
Chân đi từ vạn dặm
Nỗi buồn còn trên vai

Còn ai ngày viễn xứ
Ngồi đợi một tiếng gà
Chén trà đêm cô lữ
Không ấm khách phương xa

Đêm chong đèn mắt đỏ
Nhớ về một quê cha
Bao năm rồi mặt lạ
Trong ký ức nhạt nhòa

Bàn tay năm ngón nhỏ
Còn bao nỗi phân vân
Đường trần mông mênh qúa
Trên phố vắng âm thầm

Chiều nay trên phố lạ
Giật mình nhìn xuân qua
Tôi tìm tôi bao nẻo
Một chút gì xót xa.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU