
Người bảo thơ tôi sao buồn qúa
Khi đời còn bát ngát niềm vui
Hãy an nhiên giữa ngày tang hải
Quàng vai nhau ấm áp môi cười
Vẫn còn khắp gió trăng đây đó
Và nắng vàng lồng lộng trên vai
Còn em giữa ta bà nhật nguyệt
Đưa nhau về qua mấy tàn phai
Dựa vào lòng nhau cao tiếng hát
Để cám ơn ngày rộng tháng dài
Biết thương những mảnh đời rách nát
Dắt dìu nhau đi tới tương lai
Bao năm giữa quê người xuôi ngược
Thương quê cha xa nửa địa cầu
Chân qua cũng lắm trời mây trắng
Chút lòng hoài vọng biết về đâu.
Khi đời còn bát ngát niềm vui
Hãy an nhiên giữa ngày tang hải
Quàng vai nhau ấm áp môi cười
Vẫn còn khắp gió trăng đây đó
Và nắng vàng lồng lộng trên vai
Còn em giữa ta bà nhật nguyệt
Đưa nhau về qua mấy tàn phai
Dựa vào lòng nhau cao tiếng hát
Để cám ơn ngày rộng tháng dài
Biết thương những mảnh đời rách nát
Dắt dìu nhau đi tới tương lai
Bao năm giữa quê người xuôi ngược
Thương quê cha xa nửa địa cầu
Chân qua cũng lắm trời mây trắng
Chút lòng hoài vọng biết về đâu.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét