Thứ Tư, 31 tháng 10, 2012

VẪY BÓNG TÀN PHAI


rồi đời sống vô tâm theo dòng chảy
tôi bao phen ngây ngất những hương đời
chợt có lúc bàng hoàng khi nhìn lại
mới hay rằng rồi cũng thể sân chơi

em có lúc cũng mong ngày áo gấm
mà dòng đời dong ruỗi có ai hay
lại gặp ta giữa một trời lận đận
nửa đường trần vẫn mãi trắng đôi tay

mấy ai nghĩ ngày quê hương bỏ lại
đổi tự do nên phiêu bạt quê người
nên một thưở rong chơi cùng phong nguyệt
biết ai còn ấm lại những ngày vui ?

khi cúi xuống nhìn lòng mình lạ lẫm
bao năm qua rêu bụi phủ bao giờ
tôi đốt nến nhìn nỗi buồn xuống chậm
bóng ai về trên từng dấu chân thơ

nên an nhiên đi giữa ngày tang hải
lòng ngất ngây như gió nội hương đồng
đêm trở giấc trông vời mây cố quận
xin một lần vẫy gọi bóng tàn phai.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

Thứ Ba, 30 tháng 10, 2012

chuyện tình buồn


chuyện đã cũ nhưng sao chừng rất mới
em ngày nào một bữa đến chơi nhà
khi tiễn nhau tia mắt nào gởi lại
một cái nhìn làm xao xuyến lòng ta

tôi ngày đó lòng non như lộc nõn
tình yêu em xanh mướt tuổi xuân thì
những chiều vàng trên lối về đưa đón
con đường làng quen từng bước chân đi

em ngày ấy vô tư như sáo nhỏ
hót ngây ngô như chưa biết ưu phiền
bài thơ viết ngập ngừng trong tập vở
tuổi học trò áo trắng rất hồn nhiên

nhưng chiến cuộc bỗng đến hồi khốc liệt
những tang thương dâu bể biết đâu ngờ
tôi lạc em trong một lần chạy giặc
thưở xa người còn gì nữa mà mơ

kể từ đó đôi đời đôi ngã rẽ
em tản cư về quê ngoại vùng xa
tôi vào lính đi đầu non cuối bãi
hắt hiu buồn trên từng bước chân qua.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

Chủ Nhật, 28 tháng 10, 2012

CHÚT RIÊNG














đời sống quê người qua rất nhanh
ngày đi tháng lại rất vô tình
ta cũng qua một thời trai trẻ
và thưở quê nhà giữa chiến tranh

ở đây ta có dăm người bạn
thỉnh thoảng gặp nhau dịp cuối tuần
ngồi uống cùng nhau dăm cốc rượu
nhìn đời mình tóc đã điểm sương

có bạn phương xa thì phone lại
để cùng chia xẻ những niềm riêng
mỗi đời mỗi cảnh đau vời vợi
có phận người đi giữa oan khiên

mỗi sáng nghe đồng hồ báo thức
mới hay ngày mới đợi ngoài kia
ta chào ta một đời dong ruỗi
đêm về xao xuyến ngọn đèn khuya.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

Thứ Hai, 1 tháng 10, 2012

Đi bộ cùng Hương ở park Hyller















Buổi sáng  em cùng ta đi bộ
Ban mai trong park rất trong lành
Nắng sớm chiếu vào qua khe lá
Nghe lòng thanh thản giữa trời xanh

Bầy ngỗng hồn nhiên trên thảm cỏ
Tiếng chim ríu rít giữa vòm cây
Ta nghe cuộc sống thân thương qúa
Nhịp sống bừng trong ngực căng đầy

Này em cuộc sống vô cùng ngắn
Một thời tuổi trẻ đã qua mau
Ta cùng em thong dong cuốc bộ
Tạ ơn đời mình vẫn còn nhau

Buổi sáng bên em cùng đi bộ
Thấy lòng vui quên những nhọc nhằn
Nhớ tiếng chim trong vuờn tuổi nhỏ
Và thưở hiên trường tiếng guốc vang.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU