Thứ Tư, 31 tháng 10, 2012

VẪY BÓNG TÀN PHAI


rồi đời sống vô tâm theo dòng chảy
tôi bao phen ngây ngất những hương đời
chợt có lúc bàng hoàng khi nhìn lại
mới hay rằng rồi cũng thể sân chơi

em có lúc cũng mong ngày áo gấm
mà dòng đời dong ruỗi có ai hay
lại gặp ta giữa một trời lận đận
nửa đường trần vẫn mãi trắng đôi tay

mấy ai nghĩ ngày quê hương bỏ lại
đổi tự do nên phiêu bạt quê người
nên một thưở rong chơi cùng phong nguyệt
biết ai còn ấm lại những ngày vui ?

khi cúi xuống nhìn lòng mình lạ lẫm
bao năm qua rêu bụi phủ bao giờ
tôi đốt nến nhìn nỗi buồn xuống chậm
bóng ai về trên từng dấu chân thơ

nên an nhiên đi giữa ngày tang hải
lòng ngất ngây như gió nội hương đồng
đêm trở giấc trông vời mây cố quận
xin một lần vẫy gọi bóng tàn phai.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

Không có nhận xét nào: