Tháng Bảy , Vu Lan về
Con bồi hồi nhớ Mẹ
Ôi ngày xưa còn bé
Là thiên thần trong con
Nuôi con Mẹ mỏi mòn
Đâu nề hà vất vả
Dòng đời chia bao ngả
Mẹ đâu sờn gian lao
Mắt Mẹ là trăng sao
Cho đời con bay bỗng
Đời chập chùng khát vọng
Mẹ mong con nên người
Con lên tuổi hai mươi
Tóc Mẹ đà chớm bạc
Mẹ luôn là bóng mát
Để che chở đời con
Bây giờ con lớn khôn
Mẹ đi về cõi khác
Giữa đường trần ngơ ngác
Con thương Mẹ vô cùng...
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét