Thứ Hai, 1 tháng 8, 2016

RA PHỐ CÙNG NGƯỜI

một phen ra phố cùng người
ta nghe thất đởm nụ cười bỏ quên
ngỡ ngàng bao lối không tên
nghe hoang vu gọi lênh đênh phận mình
cầm tay đi giữa vô minh
yêu em một độ cũng đành trăm năm
lòng xưa một thuở trăng rằm
bỗng như sóng vỗ giữa trần gian xanh
này em những bước vô tình
làm sao giữ được lung linh tuổi vàng.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

Không có nhận xét nào: