Thứ Hai, 29 tháng 8, 2016

CÁM ƠN ĐỜI CÁM ƠN EM

Cám ơn em một thuở nào ngồi lại
Đã cùng tôi bàn tính chuyện đường dài
Tuổi mới lớn tình học trò vụng dại
Tay cầm tay mình nói chuyện tương lai

Em ngày đó với lòng non thục nữ
Đã cho tôi những rung động đầu đời
Ngồi bên nhau nhắc một thời tuổi nhỏ
Chiều cuối tuần đi bát phố vui chơi.

Kể cho nghe nỗi lòng yêu hai đứa
Những ân tình một thuở dễ gì quên
Bao mơ ước của một thời mới lớn
Lúc gần nhau ta chưa biết ưu phiền

Nhưng giặc giã leo thang dần chiến cuộc
Đời tản cư tôi bỏ lớp xa trường
Những mộng ước đã rẽ vào khúc ngoặc
Tôi lên đường theo tiếng gọi quê hương

Rồi bảy lăm ngày miền Nam thất trận
Tôi đi tù qua các trại tập trung
Em dang dở héo hon đời con gái
Nghe song thân em cất bước theo chồng

Ai biết được dòng đời bao ngả rẽ
Tình yêu xưa như nước cuốn theo dòng
Tôi ngồi lại giữa một trời dâu bể
Chút tình nào đành phải gởi vào không...

NGUYỄN VĂN ĐIỀU


Không có nhận xét nào: