Ra phố lang thang mong gặp bạn
Đường trần một thuở muốn chờ ai
Qua mấy quan san sao chẳng gặp
Người về đâu bóng nhỏ đường dài
Buồn lòng quay gót ta lên núi
Đợi hoài chẳng thấy cố nhân đâu
Cứ mãi một mình ta dong ruỗi
Một mình ta hát giữa cơn đau
Cứ vẫn bon chen ngày viễn xứ
Áo cơm lây lất sống qua ngày
Đời biết còn ai chia tâm sự
Nên u hoài nửa tỉnh nửa say !
Còn biết cùng ai rượu bỏ không
Ta nghe như vết chém qua lòng
Khi trở về đèn hiu hắt bóng
Một đời ta thôi đã hoài công
Thôi trở về sống như cỏ cây
Buồn vui theo túi rượu vơi đầy
Ô hô, tri kỷ người đâu tá ?
Ta bỏ một đời ai có hay ?
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét