Thứ Năm, 22 tháng 11, 2012

MỘT THƯỞ YÊU EM

Tôi đắm mộng nhìn em ngày mắt biếc
Hồn lao xao như sóng vỗ không ngừng
Nên vui qúa điếng hồn theo nhật nguyệt
Lời kinh cầu theo gió gởi vào không



Em thưở ấy như vầng trăng mới mọc
Đã biết gì tĩnh thức của chiêm bao
Trong tim tôi hồn thơ còn bỏ ngỏ
Em bước qua chợt gió nỗi ba đào

Tôi một thưở cũng tập tành nghiên bút
Nhưng câu thơ đâu giữ được chân người
Rồi gió cuốn chúng ta người mỗi ngã
Để đêm về thao thức mãi chưa nguôi


Nên ngồi xuống nhìn trang đời lở dở
Ta còn gì khi tay trắng tìm nhau
Con suối nhỏ đã bên bồi bên lở
Làm sao quên tình nhỏ thưở ban đầu

Còn lại đó dăm bài thơ bụi phủ                                                    
Kỷ niệm nào không đau xót lòng xưa
Như thương qúa có một  thời sách vở
Tuổi đôi mươi ngày ấy đã xa rồi...

NGUYỄN VĂN ĐIỀU


Không có nhận xét nào: