Thứ Tư, 26 tháng 12, 2012

NGỒI NGÓNG MÙA XUÂN

Chiều cuối năm làm thơ chào năm cũ
Tôi một mình ngồi lại đón Xuân sang
Vẫn bề bộn những chuyện đời lở dở
Nỗi buồn nào còn đó chẳng sang trang

Em ngày ấy nhìn đời long lanh quá
Mà đường trần dâu bể mấy ai hay
Ta mất nhau ngày bảy lăm oan nghiệt
Chẳng còn gì khi thời cuộc đổi thay

Từ dạo đó chúng ta nguời mỗi ngả
Tôi phong trần theo vận nước ngửa nghiêng
Em bước xuống neo tình vào bến lạ
Bởi đổi đời tôi chẳng thể bình yên

Tâm sự cứ rối bời như giẻ rách
Lòng bâng khuâng khi xuân mới sắp gần
Vẫn thương quá những mùa trăng thơ ấu
Một thưở nào gắn bó những tình thân

Nói sao hết tâm tình ngày viễn xứ
Lời yêu xưa còn bén got theo người
Nén hương lòng nhớ người còn kẻ mất
Từng ngày qua ta mãi ngóng tin vui

NGUYỄN VĂN ĐIỀU.

Không có nhận xét nào: