Thỉnh thoảng vào chùa ngồi một góc
Tìm cho mình một chút bình yên
Bỏ ngoài tai chuyện đời ô trọc
Thư giãn quên đi những lụy phiền
Lúc đó nghe như lòng rất nhẹ
Ta gặp ta một thuở đi về
Vẫy tay ta hát vào dâu bể
Ta đi vào tịnh ngược dòng mê
Như nhiên ta đếm từng hơi thở
Thân khỏe tâm an lặng cõi lòng
Nhìn lại theo từng nhân duyên khởi
Mừng ta thấy lại chút hồn trong
Như thế vào chùa vui quá thể
Lắng đời như quyện với hư không
Ta gặp ta một thời non dại
Nghe lòng thanh thản nhẹ như bông.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét