Thứ Năm, 31 tháng 10, 2019

KỂ CHUYỆN ĐỜI RIÊNG

Tôi có một thời thơ dại
Êm đềm trong lũy tre xanh
Bây giờ mỗi lần nhớ lại
Tiếc thương đến mấy cho đành

Quê tôi miền Trung cằn cỗi
Dân làng vất vã quanh năm
Nắng cháy mưa dầm lam lũ
Bao đêm chưa ấm chỗ nằm

Chiến tranh mỗi ngày một lớn
Nhà tôi gồng gánh tản cư
Giặc về gieo bao máu lửa
Người đi không kịp giã từ

Thế rồi " mùa hè đỏ lửa"
Bỏ trường bỏ lớp tôi đi
Bao nhiêu yêu thương bỏ lại
Gian nan quên tuổi xuân thì

Rồi ngày bảy lăm thất trận
Đời tù trong các nhà giam
Đau thương theo ngày mạt vận
Kể làm sao hết lầm than

Bây giờ nương thân xứ lạ
Bàng hoàng nhớ lại ngày xưa
Ngoài kia cây đang vàng lá
Thương đời sớm nắng chiều mưa.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU


Không có nhận xét nào: