Thứ Sáu, 29 tháng 9, 2017

BÀI THÁNG CHÍN

Tôi ngồi lại với trời chiều Tháng Chín
Nhớ vô cùng một thuở tuổi nào xa
Người bỏ đi sau một thời hò hẹn
Tôi còn gì giữa trời đất bao la

Đời sống vẫn chập chùng con sóng vỗ
Mà đường trần bụi đỏ cứ bay qua
Ai đứng ngoắc mùa thu về trên cỏ
Tôi một thời dong ruỗi cõi người ta

Như con nước âm thầm xuôi về biển
Làm sao về thăm lại cội nguồn xưa
Như chiếc lá trong vườn đời giông bão
Tình bay đi thương nhớ mấy cho vừa

Còn lại đó chút lòng non lụa trắng
Xin gửi hương theo gió đến cho người
Lòng nhân thế vẫn không ngừng biến đổi
Ta làm sao giữ được thuở buồn vui

Tháng Chín sang cây bên đường vàng lá
Tôi một mình nhìn trời chuyển thu sang
Ngày tháng nào đã qua không về lại
Chẳng còn ai ấm lạnh cõi nhân gian.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU


Không có nhận xét nào: