Buổi sáng ra vuờn tuới cây nhổ cỏ
Tìm chút không gian êm ả quê nguời
Chợt nhớ vô cùng một thời tuổi nhỏ
Thuơng vô cùng cái thuở tuổi đôi muơi
Bên bờ giậu đôi chim non quấn quýt
Chúng tungtăng ríu rít duới nắng hồng
Ta đã đi qua mấy trời mây trắng
Vẫn thấy lòng xao xuyến gữa mênh mông
Và chợt hiểu dẫu bộn bề cơm áo
Ta vẫn thèm một góc nhỏ bình yên
Quên tất cả chuyện đời thuờng chào xáo
Để ru mình theo từng buớc nhân duyên
Nên vẫn thế an tâm mà hít thở
Như yêu em nên quý cuộc đời này
Không ở đâu không nơi đâu chẳng ở
Lòng an nhiên nhìn thế cuộc đổi thay
Xin vẫy tay chào mùa thu đang tới
Có lòng ta cũng một thoáng ngậm ngùi
Dẫu nơi đây tháng ngày qua đi vội
Ta dỗ lòng hát khẽ khúc nhạc vui.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét