này em, ngày cuối năm
chiều đi qua âm thầm
bàn tay nào xao xuyến
cho hồn nhiều bâng khuâng...
vẫy tay chào một năm
con đường quen bao lần
cỏ cây cho lộc mới
mà lòng còn phân vân
giữa trùng trùng nhân duyên
chân ta qua bao miền
tuổi xanh nào đánh mất
bởi lòng người đảo điên
em từng hỏi vì đâu
sóng chờ ai bạc đầu
trái tim hồng vẫn đập
mà thời gian qua mau
thơ ta ngày cuối năm
có chút buồn qua lòng
nhớ sao ngày thơ dại
của một thời lông bông...
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét