Có lúc buồn lái xe ra phố
Ngồi uống cà phê ngó lại mình
Thiên hạ cứ như luôn bận rộn
Ta nhìn ta trong cõi nhân sinh
Ngày tháng vẫn qua đều truớc ngõ
Một ta phơ phất giữa quê ai
Ngóng tin vui mòn con mắt đỏ
Nỗi đau nào còn đó chưa phai
Buớc thấp buớc cao cùng nhân thế
Gởi buồn vui một thuở quê nguời
Ai vỗ tay giữa ngày dâu bể
Ta nghe lòng rưng rức không nguôi
Xin gởi nguời một chút khói suơng
Một ta bóng nhỏ giữa vui buồn
Một thuở đuờng trần mơ vị ngọt
Mà thuơng đời còn lắm nhiễu nhuơng.
NGUYễN VĂN ĐIỀU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét