Nắng đã lộng báo Xuân về Tết đến
Dựng neo đời thắp sáng tuổi tên nhau
Cây cho lộc người cho niềm tin mới
Ta cùng em ngồi nói chuyện xưa sau
Bên bờ giậu đôi chim vờn trong nắng
Góc sân nhà cây đào đã nhú bông
Anh bỗng thấy một chút gì xao xuyến
Ngày đi nhanh như con nước xuôi dòng
Em có thấy giữa bộn bề cơm áo
Mừng Xuân sang cây lá đã cho mầm
Dù năm qua sống trong mùa đại dịch
Ta bên người vẫn ấm mãi tình thân
Tháng giêng sang trời vẫn còn rét ngọt
Tôi nghe hồn một chút nhớ bâng quơ
Bao nhiêu năm quen rồi đời viễn xứ
Chút lòng xưa bỗng sống lại không ngờ
Bời dịch bệnh nên an phần góc nhỏ
Ta một mình nhìn mây trắng bay qua
Vẫn thương quá một quê nhà bỏ lại
Thời gian đi nhưng kỷ niệm đâu nhòa.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét