Thứ Năm, 1 tháng 5, 2008

Cốc Rượu Một Mình


Một thưở đường trường cung kiếm mỏi
Bên em những tưởng đủ quên đời
Ai hay mới uống vài chung nhỏ
Ta đã nghe lòng nhói tả tơi

Vết thương ngày cũ thời trai trẻ
Dễ gì lành lại một ngày mai
Em se sua đèo bòng áo gấm
Ta cô đơn uống với đêm dài

Giữa bề bộn đời thường cơm áo
Ta phân thân mặt lạ với mình
Tuổi thơ qua như bàn tay vẫy
Mới hay đời còn lắm lênh đênh

Cốc rượu một mình ngày chủ nhật
Ta ngắm đời trôi theo tháng năm
Có tuyết trắng giăng đầy phố xá
Nhớ tuổi thơ với những đêm rằm

Vẫn còn đó một thời trăn trở
Mong quê hương ngẩng mặt với đời
Bao năm xa nghe lòng vời vợi
Còn chút lòng xưa gửi tặng người.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

Không có nhận xét nào: