Thứ Năm, 1 tháng 5, 2008

Chút Tự Tình



Vẫn làm thơ vì ơn đời qúa đỗi
Có gió trăng có hoa bướm tuyệt vời
Có bè bạn để tiêu dao đây đó
Và có em đàn đúm cuộc rong chơi

MỗI buổi sáng khi vươn mình thức giấc
Nghe tiếng chim ríu rít vẳng đầu cành
Đủ để thấy một chút gì thanh thản
Vì trái tim vẫn đập rất tinh anh

Và chợt hiểu cuộc đời là dâu bể
Lòng người thì muôn thuở vẫn đa đoan
Ta mất đi và có thêm nhiều thứ
Những buộc rang hệ lụy cõi nhân gian

Từ cơm áo dạy chua ngoa miệng lưỡi
Vẫn còn thơ để thắp sáng lòng mình
Vẫn còn rượu để thương đời gai lửa
Và còn em đi nốt cõi vô minh

Dẫu nơi đây ngày đi qua rất vội
Ta vẫn còn như thuở tuổi mười lăm
Lòng vẫn thế với bao điều rất mới
Nên hồn thơ vẫn sáng tợ trăng rằm.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

Không có nhận xét nào: