Thứ Ba, 6 tháng 5, 2008

TRAO GỬI



Ta phân thân bon chen cùng cơm áo
Nên làm thơ để tìm lại chính mình
Đêm mê mải lo nghĩ tuồng cho giỏi
Ngày chân cao chân thấp chạy lanh quanh

Em đến với ta dẫu sao đi nữa
Cũng ấm lòng hơn rượu uống qua đêm
Nên sẵn sàng dưới chân người phủ phục
Xin được mời người cạn chén nhục vinh

Bởi yêu em ta yêu luôn cuộc sống
Nên bon chen quên tuốt chữ thánh hiền
Ai ngờ nửa đời người đọc sách
Để thấy mình con mọt chữ vô duyên.

Mỗi sáng lao mình ngược xuôi phố chợ
Ta mướt mồ hôi hùng hục với đời
Ô hay,cái dạ dày bỗng lạ
Sao ngày nào nó cũng chưa vui ?

Xin được một lần làm cây thông vỗ
Reo vu vơ trên những lối về em
Thân ta bây giờ như chim bị ná
Có hề gì tóc trắng tuổi thanh niên.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU.

Không có nhận xét nào: