
Người mở lòng cho ta bước qua
Trái tim thục nữ tặng làm quà
Ta ngợp trong tình ai lồng lộng
Nên một đời đâu dễ phôi pha
Ta đón người hai nhánh tay không
Nên nghe như muối xát qua lòng
Cái nhìn trao gửi câu hò hẹn
Chẳng cưới xin mà nghĩa vợ chồng
Ngày bên người ta như ngất ngây
Trái tim đau nẩy lộc từng ngày
Căn phòng nhỏ tiếng cười không tắt
Và nghe mình hạnh phúc đầy tay
Ngỡ cùng ai trao gởi buồn vui
Em ra đi bỏ lại tiếng cười
Ta ngồi lại hai bàn tay đói
Biết còn ai cạn chén đầy vơi
Xin gửi người một chút khói sương
Mai kia dù chớp bể mưa nguồn
Giữ cho nhau một thời ấm lạnh
Có một thời để nhớ để thương.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU