Thứ Ba, 29 tháng 12, 2009

TÌNH THƯ CHO BÉ



Lần đến đó ta ngỡ ngàng quen bé
Chợt nhìn nhau bằng ánh mắt ngập ngừng
Ôi dáng bé dịu hiền như chim sẻ
Ta đi về bóng nắng cũng rưng rưng !

Cũng từ đó hồn say như nắng mới
Chút bâng khuâng vừa bén lửa qua lòng
Áo học trò trắng như lòng bé trắng
Thắp đời ai ngủ suốt mấy tàn đông.

Dòng sông nào xuôi thuyền ta đổ lại
Dìu bé đi trong ngàn nỗi tình cờ
Bé tình nguyện sẽ cùng ta dong ruỗi
Bé đâu ngờ đời còn lắm bơ vơ !

Đôi cánh mỏng giữa đỉnh đời ngút mắt
Nên chân ta rơi hẫng giữa vô cùng
Tình cho bé mà lòng buồn se sắt
Nên cũng đành quên mất tiếng thủy chung.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU
(1983)

Không có nhận xét nào: