
Lâu lắm rồi tôi không làm thơ
có chút gì ngậm ngùi trong ngực
Những ngày rời tôi đi phất phơ
nghe xót đau qua lần tang hải
Hai bàn tay đong đưa mười ngón
che tay chưa ấm nỗi môi cười
Mười ngón phân vân ngày lạ mặt
nói cười có lúc bỗng hổ ngươi
Như viên cuội lăn hoài triền dốc
tôi không ngừng tìm lại chính tôi
Như chiếc xe già khua lóc cóc
một lần xin thâm tạ ơn người
Có lúc buồn lòng vào quán rượu
thèm say một bữa để quên đời
Nghe mắt cay sè thân viễn xứ
con sóng nào âm ỉ trong tôi.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
có chút gì ngậm ngùi trong ngực
Những ngày rời tôi đi phất phơ
nghe xót đau qua lần tang hải
Hai bàn tay đong đưa mười ngón
che tay chưa ấm nỗi môi cười
Mười ngón phân vân ngày lạ mặt
nói cười có lúc bỗng hổ ngươi
Như viên cuội lăn hoài triền dốc
tôi không ngừng tìm lại chính tôi
Như chiếc xe già khua lóc cóc
một lần xin thâm tạ ơn người
Có lúc buồn lòng vào quán rượu
thèm say một bữa để quên đời
Nghe mắt cay sè thân viễn xứ
con sóng nào âm ỉ trong tôi.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét