Chủ Nhật, 14 tháng 11, 2010

NỤ TÌNH ĐẦU



Nắng người cháy bỏng tim tôi
Chim xao lá động ngậm ngùi trời mây
Mù khơi ngày một ngày hai
Tôi ru tôi tiếng thở dài qua đêm
Dấu chân bước nhẹ qua thềm
Em về dáng mỏng nón nghiêng tóc thề
Môi cười như đóa hoa lê
Lòng tôi dậy sóng đê mê qua hồn
Người đi trời bỗng hoàng hôn
Còn ai trên những lối mòn chân qua
Bởi tôi đã qúa thiệt thà
Yêu người cũng để rồi ra phụ người.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU.

Không có nhận xét nào: