Thứ Hai, 14 tháng 11, 2011

MỘT THƯỞ CÓ EM




thưở nào có em
nắng vàng đầy ngõ
chiều qua xóm nhỏ
bước chân êm đềm

con đường thân quen
chập chùng kỷ niệm
bàn tay quyến luyến
quên cả lúc về

một trời đam mê
lòng như dậy sóng
bao ngày trông ngóng
ngây ngất men tình

nụ hồng lung linh
một thời đưa đón
dìu nhau khắp chốn
trăng nước ngập ngừng

nhưng rồi bỗng dưng
quê hương máu lửa
nhìn nhau lệ ứa
xiêu lạc giữa đời

cuối đất cùng trời
vẫn mong gặp lại
ai ngờ xa mãi
tan vỡ tình đầu

ngày nào bên nhau
hương lòng say đắm
giờ xa vạn dặm
còn nhớ hay quên ?

NGUYỄN VĂN ĐIỀU.

Không có nhận xét nào: