Bao năm dong ruỗi quê người Tôi ru tôi với nụ cười bán mua Đêm nằm nghe gió chuyển mùa Nỗi đau thân thế được thua giữa đời Nhớ về quê mẹ xa xôi Xót thân nhược tiểu rã rời niềm tin Chân đi trên phố không đèn Tôi như tốt thí bạc đen tay phàm Bài thơ vẫn cứ dở dang Nhìn con én lượn gọi ngàn bên sông.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét