Thứ Bảy, 29 tháng 6, 2013

THƠ TÌNH NGÀY NHỎ

Ngày nào đó lòng trần xao xuyến qúa
Tôi gặp em như một nửa đời mình
Môi mắt ấy và rồi hơi thở lạ 
Tôi một lần ngây ngất cõi nhân sinh

Đôi mắt ấy trong xanh như dòng suối
Ru hồn tôi quên hết những muộn phiền
Những giờ phút bên nhau dù ngắn ngủi
Khi đêm về giấc ngủ rất bình yên

Thương qúa đỗi những tháng ngày huyền hoặc
Tay trong tay trên khắp nẻo đi,về
Lúc gần nhau nghe hương lòng bát ngát
Tôi một thời mộng mị giữa đam mê

Em ngày ấy lòng non xanh thục nữ
Còn ngại ngùng khi hò hẹn bên nhau
Tôi cũng thế ôi sao mà khờ khạo
Cầm tay em chẳng biết nói lời nào

Nhưng cái thưở êm đềm qua vội qúa
Chiến tranh về hai đứa lạc hai nơi
Ngày được tin em làm dâu xứ lạ
Tôi cô đơn trong góc tối cuộc đời.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

Không có nhận xét nào: