Thứ Năm, 9 tháng 1, 2014

LỤC BÁT CHO NGƯỜI

Ta như con nước xa nguồn
Chiều trên phố lạ nghe buồn qua vai
Tóc sương phủ xuống đời trai
Lời thơ như tiếng thở dài trong đêm
Lối về nhớ nhớ quên quên
Bàn tay năm ngón bạn hiền như mây
Một ta bóng nhỏ chốn này
Lòng người như nước vơi đầy biết đâu
Đành như sóng vỗ chân cầu
Một thời nắng lụa qua mau bao giờ.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

Không có nhận xét nào: