Thứ Sáu, 29 tháng 6, 2018

ĐI CHÙA

Thỉnh thoảng vào chùa ta lạy Phật
Tìm cho lòng một chút an nhiên
Chân đã quen mấy trời sương khói
Sao vẫn còn mang những lụy phiền ?

Vẫn biết đời người như bọt nước
Mà lòng vẫn đắm mộng nhân sinh
Đâu dễ trong mất-còn-thua-được
Nên soi gương bỗng lạ mặt mình

Có lúc một mình nơi góc vắng
Ta tìm ta trong cõi phù vân
Tập đếm vào ra từng hơi thở
Lòng như mây lạc mất đường trần

Nên vẫn vui vào chùa tịnh nghiệp
Mặc thế nhân thỏa sức xô bồ
Trùng trùng duyên khởi ai nào biết
Ta lắng lòng theo tiếng Nam Mô.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

Không có nhận xét nào: