Thứ Sáu, 28 tháng 12, 2018

BÀI CUỐI NĂM 2018

Khi cái rét len từng phân da thịt
Và người vui mừng lễ hội Giáng Sinh
Các siêu thị xôn xao hàng giảm giá
Một năm dài tất bật cũng qua nhanh

Tôi ngồi lại vẫy tay chào năm cũ
Thương hàng cây trơ lá của mùa đông
Bao nhiêu năm quê người quen vội vã
Ngày tháng đi sao quá đỗi lạnh lùng

Vẫn nhớ quá một quê nhà bỏ lại
Lũy tre xanh con suối nhỏ bên đồng
Những trưa hè tiếng ve sầu khắp xóm
Thương vô cùng thời tuổi nhỏ lông bông

Khi phố lạ đã không còn xa lạ
Tôi tìm tôi của một thuở xa rồi
Con nước chảy cứ xuôi dòng trôi mãi
Mà lòng trần xao xuyến quá đi thôi

Khi ngồi viết bài thơ chào năm mới
Nghe bâng khuâng một chút nhớ qua lòng
Ngày tháng nào đã xa không về lại
Tôi một mình còn đó những thương mong

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

Không có nhận xét nào: