Thứ Tư, 29 tháng 4, 2020

NHỚ VỀ NGÀY 30 THÁNG 4

Tôi ngồi lại với buổi chiều viễn xứ
Trời Tháng Tư sắp hạ nắng chói chan
Bốn lăm năm đã đi qua rồi đó
Làm sao quên ngày nước mất nhà tan

Bốn lăm năm đã đủ dài để thấy
Vết thương xưa chưa xóa lại đôi bờ
Vẫn còn đó đói nghèo và lạc hậu
Người với người nhân nghĩa cứ như mơ

Quê hương ơi chủ quyền đâu còn nữa
Nên giặc Tàu an ổn sống tràn lan
Rôi một ngày lũ con lai phương Bắc
Sẽ lớn lên ngang dọc khắp giang san

Đó là lúc bốn ngàn năm lịch sử
Những Bà Trưng Bà Triệu khuất xa mờ
Dân Việt ta rồi sẽ là thiểu số
Sống bần cùng trong góc tối bơ vơ

Nên còn đó nỗi buồn không nói hết
Tháng Tư sang cay đắng dậy trong lòng
Tôi ngồi đây sao nghe đời mỏi mệt
Mang niềm đau đi mãi kiếp lưu vong.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU



Không có nhận xét nào: