Thứ Tư, 7 tháng 5, 2008

ĐỘC HÀNH KHÚC



Chiều lên đồi tay kiếm tay cung
Bắn ra một mũi giữa vô cùng
Tên bay ra cõi nào hun hút
Mình ta đứng lại giữa bung xung

Bẻ kiếm buông cung ta hát chơi
Ai hay giun dế cạnh chân ngồi
Mây trắng và lòng ta cũng trắng
Từng sát na nào lạnh lẽo rơi

Thôi cũng nên bỏ đồi xuống phố
Chân thấp chân cao đến với người
Đã thấy lẽ cùng thông trời đất
Có hề gì một thuở rong chơi

Chắc rồi có bữa ta đi biệt
Bởi sá chi một bếp lửa hồng
Rũ áo quen chân ta đi miết
Một mình một cõi qúa thong dong

NGUYỄN VĂN ĐIỀU


Không có nhận xét nào: