
Mùa xuân nào em đã đến thăm anh
Tà áo trắng lung linh trong nắng lụa
Đôi bướm vàng chập chờn bên song cửa
Như thì thầm lời hò hẹn cùng nhau
Ta một thời chưa hiểu được vì đâu
Mừng xuân sang cây cho cành lộc mới
Và trong ta em bước qua qúa vội
Để lại trong lòng bao nỗi vấn vương
Em đã đi và lạc dấu bên đường
Ta đứng lại với trùng trùng kỷ niệm
Ôi thuở nào tay trong tay quyến luyến
Ngỡ bây giờ ta lạc mất mùa xuân
Đôi ban tay còn lại những phân vân
Em đã xa quên mối tình thơ dại
Đâu có ngờ một lần là mãi mãi
Ta một mình ngồi với trái tim đau
Em xa rồi nên trời bỗng mưa mau
Biết còn có mùa xuân nào vẫy gọi
Mất nhau rồi chẳng còn gì để nói
Nên xuân sang chỉ gợi nỗi buồn riêng.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Tà áo trắng lung linh trong nắng lụa
Đôi bướm vàng chập chờn bên song cửa
Như thì thầm lời hò hẹn cùng nhau
Ta một thời chưa hiểu được vì đâu
Mừng xuân sang cây cho cành lộc mới
Và trong ta em bước qua qúa vội
Để lại trong lòng bao nỗi vấn vương
Em đã đi và lạc dấu bên đường
Ta đứng lại với trùng trùng kỷ niệm
Ôi thuở nào tay trong tay quyến luyến
Ngỡ bây giờ ta lạc mất mùa xuân
Đôi ban tay còn lại những phân vân
Em đã xa quên mối tình thơ dại
Đâu có ngờ một lần là mãi mãi
Ta một mình ngồi với trái tim đau
Em xa rồi nên trời bỗng mưa mau
Biết còn có mùa xuân nào vẫy gọi
Mất nhau rồi chẳng còn gì để nói
Nên xuân sang chỉ gợi nỗi buồn riêng.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét