
Mùa Xuân nào có em
Ta đưa nhau lễ chùa
Em nhìn anh,khẽ nói:
Thương nhau hoài,nghe chưa ?
Xin đời thôi gió mưa
Nụ tình xanh bốn mùa
Yêu người như lá đổ
Tình này không bán mua.
Quê mình ngày vào xuân
Đất trời như ấm dần
Hoa cải vàng khắp xóm
Con đường làng quen thân
Mùa xuân nào có em
Ta say trong men tình
Cuộc đời sao đẹp qúa
Tha thiết một niềm tin
Rồi mùa xuân bảy lăm
Đời đổi thay bẽ bàng
Em tủi buồn duyên phận
Khi tôi vào nhà giam
Từ đó mình chia xa
Tôi thân tù biền biệt
Em bóng lẻ quê nhà
Đêm từng đêm nức nở
Rồi một ngày trại giam
Được tin em lấy chồng
Trong đời tù nghiệt ngã
Tôi hỏi lòng: buồn không ?
Ngày từ trại giam ra
Tôi về nơi chốn cũ
Em theo chồng quê xa
Đã yên bề gia thất
Có mùa xuân bên em
Yêu người như thác đổ
Có mùa xuân không quên
Chia tình ta đôi ngả
Bây giờ trời vào xuân
Nơi quê người tuyết đổ
Tôi viết bài thơ nhỏ
Nhớ ngày nào xuân xưa.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét