Thứ Năm, 1 tháng 5, 2008

Vào Rừng Uống Rượu



Ôm bầu giũ áo ta lên núi
Mình ta đối ẩm với vô cùng
Ngất ngưỡng nâng ly cùng phong nguyệt
Đất trời thích qúa cũng say chung

Ô hô,xa mã người coi trọng
Ta vào rừng uống rượu làm vui
Vỗ bụng ta cười rung tóc trắng
Quê nhà qúa chật để rong chơi

Lúc thích chí đập đàn mà hát
Vẫy trăng tà tình tự ngàn dâu
Thâu hết càn khôn vào một túi
Một đời người chưa đủ cơn say !

Người cực lòng hề xanh hệ lụy
Ta ngồi nhịp vế hát nghêu ngao
Phất tay một cái tà huy rụng
Cuộc tồn vong bay trắng chiêm bao.

Ta giày cỏ tiêu dao đây đó
Có sá gì chút nắng vàng phai
Chân dẫm nát mấy trời mây trắng
Nên bữa về lạc mất trần ai !

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

Không có nhận xét nào: