Thứ Sáu, 25 tháng 6, 2010

MỘT THỜI ÁO TRẮNG



này em hè về rồi đó
có nghe lòng rộn tiếng ve
nhớ qúa một thời thơ dại
quàng vai ấm giữa bạn bè
trao nhau những dòng lưu niệm
buồn vui em kể tôi nghe



nhưng thưở êm đềm qua vội
quê hương chinh chiến ngút trời
giã từ trường yêu bạn qúy
tôi mang áo trận vào đời
bao nhiêu yêu thương bỏ lại
nhớ mùa phượng vĩ xa xôi



rồi năm bảy lăm chiến bại
đổi đời nên lắm oan khiên
một phen thân tù tàn tạ
nằm mơ một chút bình yên
còn ai giữa ngày bỉ cực
xin lòng một chút an nhiên



bây giờ mùa hè viễn xứ
sao nghe lòng rộn tiếng ve
thương qúa một thời áo trắng
bên nhau lối nhỏ đi về
bao năm quê người phiêu bạt
vẫn thèm tắm lại sông quê.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

Không có nhận xét nào: