
Ngày tháng nào tôi như kẻ mộng du
khi nhìn lại thấy đời mình bỗng khác
Tôi một thưở như ngồi trên chiếu bạc
đã thua non vì cạn vốn giữa chừng
Bởi một lần đánh mất tuổi thanh xuân
tôi hụt hẫng giữa tình người giả trá
Phố cũ người xưa bây giờ đã lạ
thôi còn ai lưu luyến bước chân về
Vẫn bao phen mong về lại với quê
để thăm lại con suối miền quê ngoại
thuở bắt ốc tập bơi ngày thơ dại
những chiều vàng con diều giấy trên không
Thương vô cùng ngày tuổi nhỏ lông bông
thuở tay trắng với sách đèn mộng mị
những con mắt nhìn nhau không nghi kỵ
nhìn cuộc đời đẹp tợ những đêm mơ
Và bây giờ tôi vẫn phải làm thơ
để tìm lại chút mình ngày xưa ấy
Có một lúc đời tuyệt vời như vậy
hồ dễ ai sống được đến hai lần.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét