
Tất bật qua ngày đoạn tháng
Mùa Xuân đến thật tình cờ
Bâng khuâng nhìn tờ lịch mới
Quê người ta vẫn phất phơ
Nơi đây ngày qua rất vội
Con người chạy với thời gian
Và ta cũng đành lạ lẫm
Mừng thêm một tuổi đa mang
Bạn bè quê nhà lây lất
Áo cơm vây chặc đời người
Nhớ về người còn kẻ mất
Nghe lòng sao vẫn chưa vui
Bao người xuôi theo thời thế
Mơ mòng áo mão xênh xang
Ta đau nỗi đời dâu bể
Dẫu mùa Xuân mới vừa sang
Bao năm quê người lang bạt
Ta thêm một tuổi đâu ngờ
Nghiêng vai đời mình ngó lại
Thấp thoáng trời xanh ấu thơ.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
( Xuân 2003 )
Mùa Xuân đến thật tình cờ
Bâng khuâng nhìn tờ lịch mới
Quê người ta vẫn phất phơ
Nơi đây ngày qua rất vội
Con người chạy với thời gian
Và ta cũng đành lạ lẫm
Mừng thêm một tuổi đa mang
Bạn bè quê nhà lây lất
Áo cơm vây chặc đời người
Nhớ về người còn kẻ mất
Nghe lòng sao vẫn chưa vui
Bao người xuôi theo thời thế
Mơ mòng áo mão xênh xang
Ta đau nỗi đời dâu bể
Dẫu mùa Xuân mới vừa sang
Bao năm quê người lang bạt
Ta thêm một tuổi đâu ngờ
Nghiêng vai đời mình ngó lại
Thấp thoáng trời xanh ấu thơ.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
( Xuân 2003 )
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét