Thứ Sáu, 12 tháng 11, 2010

THẮP TÌNH



Ta đốt lửa hong đời lạnh bạc
Lòng đã chùng theo lắm bể dâu
Người đến trong đời như bóng nắng
Liệu có ngày nào ta mất nhau ?


Người đi áo lụa vàng nhung nhớ
Con mắt đã mòn trông ngóng theo
Còn ai nữa giữa ngày gai lửa
Đành thôi như nước chảy lưng đèo



Còn đó mùa thu trong mắt xưa
Ngày đi lối nhỏ biết ai chờ ?
Ngàn năm mây trắng thì bay mãi
Bên người sao chẳng bớt bơ vơ ?

NGUYỄN VĂN ĐIỀU
( 1984 )

Không có nhận xét nào: