
Rồi cuộc sống cứ vô tình qua mãi
Tôi nhìn tôi lạ mặt giữa dòng đời
Ngày tháng vẫn ra đi không còn lại
Mà lòng thì tha thiết qúa đi thôi
Khi cuối xuống bỗng nghe lòng thảng thốt
Một chút gì quay quắt nhớ đi qua
Lòng tôi đó gió mưa hoài chưa ngớt
Thương làm sao ngày tuổi nhỏ ngọc ngà
Bao nhiêu năm giữa quê người tất bật
Biết còn ai thao thức một canh gà
Thương quê nội xa nửa vòng trái đất
Ngẩn ngơ nhìn mây trắng cuối trời xa
Và như thế tôi vẫn còn lang bạt
Đôi tay run không níu kịp lòng người
Xin cám ơn em giữa ngày mạt vận
Cho tôi còn được một chút buồn vui.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Tôi nhìn tôi lạ mặt giữa dòng đời
Ngày tháng vẫn ra đi không còn lại
Mà lòng thì tha thiết qúa đi thôi
Khi cuối xuống bỗng nghe lòng thảng thốt
Một chút gì quay quắt nhớ đi qua
Lòng tôi đó gió mưa hoài chưa ngớt
Thương làm sao ngày tuổi nhỏ ngọc ngà
Bao nhiêu năm giữa quê người tất bật
Biết còn ai thao thức một canh gà
Thương quê nội xa nửa vòng trái đất
Ngẩn ngơ nhìn mây trắng cuối trời xa
Và như thế tôi vẫn còn lang bạt
Đôi tay run không níu kịp lòng người
Xin cám ơn em giữa ngày mạt vận
Cho tôi còn được một chút buồn vui.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét